“Cô còn muốn cái gì thì cứ việc nói ra, nếu có thể đáp ứng thì tôi đều sẽ cố gắng đáp ứng.”
Tuy rằng dựa theo điều kiện hiện tại của ông ta, muốn cô gái xinh đẹp kiểu gì cũng sẽ có, nhưng mà loại người xinh đẹp như Diệp Ninh thì đúng là cũng khá hiếm thấy.
“Tôi không có muốn gì hết.” Diệp Ninh nhìn Triệu Chu Thành đang vô cùng đắc ý, thật sự rất khó để giữ sự tôn trọng với ông ta, đang định trực tiếp từ chối, không ngờ Triệu Chu Thành lại hiểu lầm ý của cô.
“Vậy thì tốt nhất, cô cũng biết thân phận của tôi rồi, tôi làm việc cần phải khiêm tốn. Nếu cô không có ý kiến gì, vậy chúng ta cũng nhanh chóng giải quyết chuyện này đi.”
“Chuyện gì chứ?” Diệp Ninh chớp mắt, nghiêm trang hỏi.
Triệu Chu Thành nhướng mày: “Đương nhiên là chuyện kết hôn rồi.”
Nãy giờ bọn họ nói nhiều như thế, cô vẫn còn chưa hiểu sao?
“Hả, thì ra đoàn trưởng Triệu muốn kết hôn với tôi à?” Diệp Ninh bừng tỉnh hiểu ra.
Triệu Chu Thành không ngờ cô lại chậm hiểu đến thế.
Diệp Ninh không chút hoang mang nói: “Từ đầu đến cuối đều là đoàn trưởng Triệu tự nói một mình, tôi còn tưởng ông đang đùa với tôi đó.”
Triệu Chu Thành không quá hài lòng về thái độ và biểu hiện hiện tại của cô, giọng điệu nghiêm túc nói: “Thời gian của tôi rất quý giá, sao có thể lấy chuyện này ra để nói đùa được.”
TBC
“Nhưng mà mấy lời đoàn trưởng Triệu nói lúc nãy rõ ràng là đang đùa mà. Đoàn trưởng Triệu chưa từng hỏi xem tôi có đồng ý hay không.”
“Không lẽ cô không muốn?”
Lời nói của Diệp Ninh làm Triệu Chu Thành thay đổi sắc mặt, theo bản năng hỏi ngược lại, hoàn toàn để lộ ra thái độ cao cao tại thượng của ông ta đối với Diệp Ninh.
Diệp Ninh mỉm cười hiền hòa, dùng giọng điệu từ tốn nhất để nói: “Tôi không muốn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-678.html.]
Triệu Chu Thành lập tức xụ mặt xuống, giống như Diệp Ninh từ chối ông ta là quyết định sai lầm đến mức nào.
“Đồng chí Diệp Ninh, cô cần phải điều chỉnh lại rõ hơn về thái độ và thân phận của mình.”
Khi nói ra những lời này, ông ta cũng trực tiếp coi mình là lãnh đạo.
Diệp Ninh lại không hề kiêu ngạo, không rụt rè nói: “Tôi biết rất rõ thân phận của mình, thật sự không xứng với đoàn trưởng Triệu, tôi cũng không có hứng thú làm mẹ kế của hai người xấp xỉ tuổi mình, cho nên làm phiền đoàn trưởng Triệu tìm người khác đi.”
“Cô...” Triệu Chu Thành tức giận trừng to mắt, toàn thân tỏa ra áp suất thấp, chưa từng có ai dám nói chuyện với ông ta bằng giọng điệu như thế: “Cô đúng là can đảm thật đó! Tôi có thể vừa mắt cô, đó là phúc của cô!”
“Phúc phần kiểu này tôi gánh không nổi, nếu đoàn trưởng Triệu không còn việc gì khác thì tôi đi về trước.”
Diệp Ninh lạnh lùng để lại một câu, sau đó đứng lên đi ra ngoài.
Triệu Chu Thành thật sự rất tức giận, từ trước đến nay ông ta chưa từng gặp người phụ nữ nào không biết điều đến thế.
“Diệp Ninh! Cô đừng có rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt!”
Diệp Ninh thậm chí không thèm liếc nhìn ông ta thêm lần nào, lập tức mở cửa phòng ra.
Hà Khôn đang dán lỗ tai vào cửa nghe động tĩnh ở bên trong, hoàn toàn không ngờ rằng cửa sẽ đột nhiên mở ra, cơ thể lảo đảo suýt chút nữa đã ngã xuống đất.
Lúc anh ta đứng ở bên ngoài cũng đã nghe được tiếng la đầy tức giận của Triệu Chu Thành, hiện tại lại thấy Diệp Ninh nghiêm mặt, lại càng xấu hổ hơn.
Diệp Ninh liếc nhìn anh ta, nghênh ngang rời đi.
Hà Khôn nhìn Triệu Chu Thành lộ ra vẻ mặt đáng sợ ngồi trong văn phòng, mếu mặt.
Không phải là đi coi mắt sao, sao lại chọc lãnh đạo giận đến thế này cứ?!
Bây giờ phải làm sao đây!