Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 681

Bọn họ ở lầu bốn, Cố Phong chạy tới chạy lui bảy tám lần, quần áo đều ướt đẫm mồ hôi.

Chuyến đi cuối cùng, Cố Phong còn trực tiếp xách hai cái rương chứa đầy quần áo lên, mồ hôi theo gương mặt chảy xuống.

“Chờ chút đã.”

Diệp Ninh thật sự nhìn không được nữa, cầm lấy khăn lông ở bên cạnh đi đến trước mặt anh.

Cố Phong không biết cô muốn làm cái gì.

Diệp Ninh cũng không ngượng ngùng, trực tiếp cầm khăn lông lau mặt cho anh.

Cố Phong rõ ràng hơi ngơ ngẩn, hoàn toàn không ngờ rằng cô sẽ làm như thế.

Động tác của Diệp Ninh rất nhanh, Cố Phong còn chưa kịp phản ứng lại thì mồ hôi trên mặt anh đã được cô lau sạch.

“Được rồi.”

Ít nhất như thế này mồ hôi sẽ không chảy xuống mắt.

TBC

Cố Phong cố đè khóe miệng đang muốn cong lên xuống lại càng thêm nhiệt tình hơn.

“Cố Phong? Anh về lúc nào thế? Đang làm cái gì vậy?”

Dưới lầu, Lý Kim Phượng vừa lúc đi mua đồ ăn về, nhìn thấy Cố Phong đang bỏ hành lý lên xe, mặt lộ ra vẻ kinh hỉ và tò mò.

Cốp xe và hàng ghế sau của xe jeep đã bị nhét đầy.

Cố Phong đầu tiên là chào hỏi Lý Kim Phượng, sau đó mới trả lời: “Tôi chuyển nhà giúp Tiểu Ninh.”

“Hả?” Lý Kim Phượng ngây người, chờ đến khi phản ứng lại thì lại càng thêm tò mò: “Anh đến đây chuyển nhà giúp Diệp Ninh hả?”

Trong viện gia thuộc này, không có ai là không biết chuyện Cố Phong và Diệp Ninh đã ly hôn.

Ly hôn cũng không tính là chuyện hiếm lạ gì, nhưng mà sau khi ly hôn lại còn có thể hòa thuận như thế thì thật sự không có bao nhiêu người.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-681.html.]

Cố Phong khẽ “Ừ” một tiếng, hoàn toàn không cảm thấy việc này có vấn đề gì.

“Hôm nay Diệp Ninh đi rồi hả?” Lúc này Lý Kim Phượng mới bắt được trọng điểm, trong lúc nhất thời cũng có chút lưu luyến: “Cô ấy dọn đi đâu thế?”

Cố Phong trả lời: “Là nhà mà trong đoàn phân phối cho em ấy.”

“Theo tôi thấy thì cần gì phải phiền phức như vậy chứ, Diệp Ninh ở chỗ này cũng khá tốt mà. Tuy nói hai người đã ly hôn rồi, nhưng dù sao Diệp Ninh cũng coi như người trong bộ đội.” Lý Kim Phượng vừa nói vừa thở dài.

“Làm hàng xóm với nhau hơn một năm trời, bao nhiêu chuyện ồn ào nhốn nháo cũng đều đã qua rồi, bây giờ cô ấy rời đi, trong lòng tôi cũng có chút khó chịu.”

Nói đến lời cuối cùng, mắt của Lý Kim Phượng cũng hơi đỏ lên.

Cố Phong chọn cách im lặng.

Lý Kim Phượng nhìn trái nhìn phải, xác định xung quanh không có ai, mới hạ giọng xuống nói với Cố Phong: “Tôi nghe nói là anh nằng nặc đòi ly hôn với Diệp Ninh đúng không? Không phải chị dâu cố ý nhiều chuyện đâu, nhưng mà lần này anh thật sự quá hồ đồ rồi. Diệp Ninh có điều kiện như thế này, sau này muốn tìm loại người gì mà không được chứ. Sao anh lại không biết trân trọng như vậy.”

Cố Phong hít một hơi thật sâu, có miệng khó mà trả lời được.

Lý Kim Phượng tiếp tục tận tình khuyên nhủ: “Hiện tại anh còn đến giúp Diệp Ninh chuyển nhà, có nghĩa là anh và cô ấy còn có tình cảm với nhau, nếu có thể không náo loạn thì đừng náo loạn, vợ chồng tốt nhất vẫn nên cố nắm tay nhau đến hết đời thì hơn.”

“Chị dâu, tôi biết rồi.” Cố Phong theo lễ phép đáp.

Lúc này Diệp Ninh từ hàng hiên đi ra, nhìn thấy Lý Kim Phượng cũng đang có mặt, thuận miệng chào hỏi.

Lý Kim Phượng bước lên trước một bước, lưu luyến không nỡ nắm lấy tay của Diệp Ninh, nói huyên thuyên mãi không ngừng.

Diệp Ninh không quá quen tiếp xúc với người như thế này, huống chi còn là Lý Kim Phượng.

Cô cũng không dám ở lại đây quá lâu, để tránh cho người càng ngày đến càng nhiều, trực tiếp nháy mắt ra hiệu với Cố Phong.

Cố Phong lập tức hiểu ý của cô, thúc giục nói: “Chị dâu, cũng muộn rồi, tôi chở Tiểu Ninh qua nhà mới trước.”

Lúc này Lý Kim Phượng mới buông tay Diệp Ninh ra, nghẹn giọng dặn dò nói: “Sau này có thời gian thì nhớ thường xuyên về thăm chúng tôi nha.”

“Tôi biết rồi.” Diệp Ninh dùng tốc độ nhanh nhất lên xe.

 
Bình Luận (0)
Comment