Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 690

Lý Tử Hằng lại bưng ly rượu của mình lên, chạm nhẹ vào ly của anh ta.

“Lần này coi như tôi nợ cậu một lần, sau này cậu có chuyện gì thì cứ việc nói.”

Mục Văn Hạo hít một hơi thật sâu, miễn cưỡng uống hết rượu trong ly.

Trước khi Diệp Ninh chuẩn bị đi ngủ đã nhận được cuộc điện thoại do Lý Tử Hằng gọi đến.

Trong điện thoại Lý Tử Hằng cũng chỉ nói một cậu.

“Bên Mục Văn Hạo đã xử lý xong rồi.”

Cúp điện thoại, trên mặt Diệp Ninh hiện lên một nụ cười.

Hôm nay cô và Lý Tử Hằng đã nói rõ ràng, cô có thể đồng ý hợp tác phát hành băng từ, nhưng mà Mục Văn Hạo chưa chắc đồng ý cho cô đi.

Lý Tử Hằng vỗ n.g.ự.c bảo đảm, cứ yên tâm giao chuyện này cho anh ta xử lý.

Quả nhiên không bao lâu sau đã có kết quả rồi.

Cho nên cuối cùng cô cũng không cần phải sợ hãi gì, cùng Lý Tử Hằng đi đến kinh thành.

Hôm sau.

“Cô có hợp tác với công ty ảnh âm ở kinh thành hả?”

Từ Minh Vũ nghe được tin tức này, cực kỳ kinh ngạc.

Công ty ảnh âm kinh thành là công ty tiên phong trong lĩnh vực này, có bao nhiêu người chen đến bể đầu cũng không thể đi vào trong đó.

Hiện tại Diệp Ninh lại đột nhiên nói bên kia sẽ phát hành băng từ cho cô, sao Từ Minh Vũ có thể không khiếp sợ được chứ.

“Đúng vậy. Ngày hôm qua tôi đã gặp chủ nhiệm Lý, đoàn trưởng cũng đã đồng ý cho tôi đi rồi, cho nên công việc ở đoàn văn công trong mấy ngày tới của tôi đành phải gác lại rồi.”

Dù sao thì cô cũng không biết cô sẽ ở kinh thành trong vòng bao lâu, Diệp Ninh đương nhiên cũng phải báo cho Từ Minh Vũ biết.

“Được rồi, cô cứ yên tâm đi đi, trong đội không sao hết.”

Từ Minh Vũ hoàn hồn lập tức vô cùng dứt khoát đồng ý ngay.

Đây là chuyện cực tốt liên quan đến sự phát triển sự nghiệp của cô, anh ta ủng hộ còn không kịp nữa.

TBC

Ra khỏi văn phòng của Từ Minh Vũ, Diệp Ninh lại lập tức đi đến chỗ Lâm Thanh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-690.html.]

Lâm Thanh đã dự đoán được quyết định cuối cùng của cô từ lâu rồi, vô cùng dứt khoát phê duyệt cho cô nghỉ nửa tháng.

“Lần này ngoại trừ đi thu âm ra, cô còn có thể cùng đạo diễn Trương đi tham dự tiến độ quay chụp điện ảnh của đạo diễn Ngô.” Lâm Thanh nhắc nhở.

Giai đoạn quay chụp đầu tiên của điện ảnh do Ngô Thu Á đạo diễn cũng được tiến hành ở kinh thành, vừa lúc Diệp Ninh có thể tranh thủ cơ hội lần này đi qua đó.

Diệp Ninh có chút bất ngờ hỏi: “Đạo diễn Trương cũng sẽ đến kinh thành sao?”

Vậy coi như có người quen đi chung rồi.

“Đúng vậy, cô đi hỏi thăm xem chừng nào đạo diễn Trương sẽ khởi hành, sau đó đi sửa soạn hành lý, hai người đi chung với nhau luôn đi.” Lâm Thanh đặt kỳ vọng rất cao vào Diệp Ninh.

Khi Trương Quốc Trụ biết được Diệp Ninh cũng sẽ đến kinh thành, lập tức vô cùng vui vẻ, quyết định hai ngày sau sẽ khởi hành.

Diệp Ninh quay về đội nhạc khí, trực tiếp cản đường Trịnh Thư Vân đang chuẩn bị đi đến nhà ăn.

“Tôi muốn tâm sự với cô.”

Lý Mạn Mạn đi theo bên cạnh Trịnh Thư Vân lập tức ngầm hiểu: “Vậy hai người nói chuyện trước đi ha, tôi đến nhà ăn giành chỗ trước.”

Mấy ngày nay Trịnh Thư Vân và Diệp Ninh cãi nhau, cả đội nhạc khí đều biết được, tất cả mọi người đều hi vọng bọn họ có thể nhanh chóng làm hòa với nhau.

“Cô muốn nói gì với tôi.” Mặt Trịnh Thư Vân lạnh tanh nhìn Diệp Ninh, vạch ra giới hạn rõ ràng giữa hai người.

Diệp Ninh cũng không để ý nói: “Hai ngày sau tôi sẽ đến kinh thành, đi khoảng nửa tháng.”

Cô cảm thấy cô đi lâu như thế, cũng nên báo cho Trịnh Thư Vân biết trước một tiếng.

Trịnh Thư Vân đầu tiên là im lặng vài giây, sau đó cố ý lạnh nhạt nói: “Cô đi đâu thì cần gì phải nói với tôi chứ.”

Diệp Ninh cũng không ngờ cô ấy còn giận nhiều đến thế nói: “Bởi vì cô là bạn của tôi.”

“Tôi không dám nhận đâu. Chuyện lúc trước cô giấu kỹ đến thế, sau này cũng không cần phải nói với tôi gì hết.” Giọng điệu của Trịnh Thư Vân khá là ác liệt.

Diệp Ninh hơi nhíu mày, tuy rằng cô không trách thái độ của Trịnh Thư Vân, nhưng cũng biết cuộc nói chuyện của hai người bọn họ cũng nên kết thúc rồi.

“Chờ tôi đến kinh thành rồi sẽ liên lạc với cô.”

Lần này Trịnh Thư Vân không nói gì nữa, xoay người lập tức rời đi.

Diệp Ninh nhìn bóng dáng đi xa của cô ấy, thở dài.

Tính cách của cô gái này thật sự quá cứng đầu.

 
Bình Luận (0)
Comment