“Chị Ngọc Lan.”
Diệp Ninh vừa mới rời đi, một chiếc xe hơi màu đen đã dừng lại bên cạnh Nhậm Ngọc Lan.
Hàn Thông ngồi trong xe chào hỏi, sau đó nhanh chóng xuống xe mở cửa ra.
Nụ cười trên mặt Nhậm Ngọc Lan đã biến mất không thấy từ lâu, thay vào đó là vẻ lạnh nhạt và khôn khéo.
“Chị Ngọc Lan, chị vất vả rồi.”
Hàn Thông là trợ lý công việc và sinh hoạt của cô ta, biết rõ tất cả mọi thứ của cô ta như trong lòng bàn tay.
Nhìn thấy vẻ mặt hiện tại của Nhậm Ngọc Lan, anh ta lập tức biết mọi việc có lẽ tiến triển rất thuận lợi.
“Chị Ngọc Lan, tiếp theo đây có cần tôi phải làm gì nữa không?”
Anh ta cẩn thận hỏi thăm Nhậm Ngọc Lan.
Ánh mắt Nhậm Ngọc Lan lộ ra vẻ khôn khéo nói: “Tiếp theo đây chúng ta cứ ngồi chờ tin tức của Lý Tử Hằng là được.”
Bữa cơm ăn chung với Diệp Ninh lúc nãy là do cô ta cố ý tính toán, mà bên trong ly rượu gạo mà Diệp Ninh uống đã bị bỏ một loại thuốc có thể phá hư giọng nói của người khác.
TBC
Cô ta đã nhìn thấy Diệp Ninh uống vào, Diệp Ninh không còn giọng hát hay kia, hơn nữa còn chưa chính thức ký kết hợp đồng với nhà xuất bản ảnh âm, ai sẽ thèm dùng một ca sĩ đã bị hủy giọng chứ.
Hôm nay Chân Hồng Phỉ đã trở mặt với Lý Tử Hằng, Lý Tử Hằng chắc chắn sẽ không tiếp tục hợp tác với Chân Hồng Phỉ nữa.
Cho nên ngoại trừ Diệp Ninh ra, cô ta chính là ca sĩ duy nhất được chọn để biểu diễn cho lần phát hành băng từ này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-707.html.]
Hàn Thông nhìn nụ cười đắc chí của Nhậm Ngọc Lan, rớt cho Diệp Ninh vài giọt nước mắt thương hai.
Bình thường thì người dám đi tranh giành với Nhậm Ngọc Lan đều sẽ không có kết cục gì tốt, cái cô Diệp Ninh kia cũng chỉ có thể tự nhận xui xẻo mà thôi.
Diệp Ninh quay về nhà nghỉ, đầu tiên là gọi điện thoại cho Lâm Thành, kể lại cho Lâm Thanh nghe tất cả những chuyện diễn ra trong nhà xuất bản ảnh âm.
Khi Lâm thanh nghe được nhà xuất bản ảnh âm muốn lý hợp đồng với Diệp Ninh, trong lòng chị ấy cũng thầm mắng một tiếng cáo già.
Mỗi một người trong nhà xuất bản ảnh âm đều là người thông minh ranh mãnh, chắc chắn là đã nhìn thấy được tiềm năng của Diệp Ninh, nhưng mà như thế thì cũng chứng minh bọn họ thật sự có ý định muốn làm Diệp Ninh trở nên nổi tiếng.
“Cô có thể ký hợp đồng, nhưng nhất định phải cố giành càng nhiều quyền lợi cho bản thân càng tốt, hơn nữa cũng không thể chậm trễ công việc bản chức trong đoàn.” Yêu cầu của lâm Thanh cũng không quá đáng.
Diệp Ninh là thành viên chính thức của đoàn văn công, ký kết hợp đồng kiểu này với bên ngoài rõ ràng đã là không phù hợp với quy định.
Nhưng chị ấy cũng biết rõ việc Diệp Ninh hợp tác với nhà xuất bản ảnh âm có ý nghĩa như thế nào. Nếu đoàn văn công cưỡng ép ngăn cản, có khả năng Diệp Ninh sẽ vứt bỏ công việc ở đoàn văn công.
Tuy rằng đây chỉ là một loại khả năng mà Lâm Thanh phỏng đoán đến, nhưng chị ấy cũng không muốn đi thử Diệp Ninh, cho nên hiện tại coi như là phá cách cho Diệp Ninh.
Diệp Ninh cũng không ngờ rằng Lâm Thanh sẽ đồng ý dứt khoát như thế, hai người lại nói chuyện một lúc lâu mới cúp máy.
Nếu Lâm Thanh đã đồng ý cho cô kỳ hợp đồng với nhà sản xuất ảnh âm, vậy thì tiếp theo đây, cô đương nhiên phải tranh thủ giành ích lợi cho bản thân rồi.
Chiều tối, Trương Quốc Trụ quay về, trên mặt còn tràn ngập vẻ mỏi mệt.
Tuy rằng lúc trước mỗi lần Trương Quốc Trụ làm việc cũng đều sẽ mất ăn mất ngủ, nhưng chưa bao giờ thấy anh ta mệt mỏi như thế.
“Diệp Ninh, cô không biết ở buổi thử vai canh tranh kịch liệt đến mức nào đâu. Tôi thật sự không thích hợp với loại công việc lục đục đấu đá với nhau như thế này.” Trương Quốc Trụ vừa nhìn thấy Diệp Ninh la lập tức lèm bèm.