“Chất lượng như thế nào? Có phải các anh đã hạ thấp thấp yêu cầu không?” Lý Tử Hằng căng thẳng hỏi lại.
Cũng không thể trách anh ta sẽ có suy nghĩ như thế, hơn một tiếng đồng hồ thu xong một bài hát, nói cách khác gần như Diệp Ninh chỉ biểu diễn một hai lần là đã được duyệt, tốc độ như thế đương nhiên sẽ ảnh hưởng đến chất lượng.
Vương Bằng vô cùng nghiêm túc và trịnh trọng cam đoan: “Trình độ ca hát của cô Diệp thật sự rất cao, nắm bắt lời bài hát và giai điệu rất ổn, chất lượng bảo đảm xuất sắc.”
Nói xong lời cuối cùng, trong giọng nói của Vương Bằng tràn ngập sự khen ngợi dành cho Diệp Ninh.
Diệp Ninh chính là ca sĩ tốt nhất mà bọn họ từng hợp tác!
Lý Tử Hằng nhìn chằm chằm vào mặt Vương Bằng, thấy anh ta chắc chắn như thế, toàn bộ lo lắng lập tức đều biến thành hưng phấn.
Thái độ và năng lực làm việc của Vương Bằng tuyệt đối là người số một số hai trong nhà xuất bản, trước ngày hôm nay anh ta cũng không hề quen biết Diệp Ninh, cho nên nhà xuất bản vẫn khá tin tưởng lời anh ta nói.
Vẻ tối tăm trên mặt Tiền Siêu cũng biến mất sạch sẽ.
Hai người ra khỏi phòng ghi âm, Tiền Siêu nhịn không được khen ngợi Lý Tử Hằng: “Cậu thật sự đã tìm được một nhân tài cho nhà xuất bản.”
Ngay từ đầu ông ta còn có chút canh cánh trong lòng với cái hợp đồng của Diệp Ninh, nhưng hiện tại Diệp Ninh đã dùng thực lực của chính cô để chứng minh giá trị của bản thân.
Hiện tại ở trong mắt Tiền Siêu, Diệp Ninh đã hoàn toàn trở thành một cái cây rụng tiền.
Lý Tử Hằng cũng không giấu được tâm trạng vui vẻ của mình, mắt đều cười đến cong lên.
Nếu cứ dựa theo tốc độ ghi âm này, đừng nói là nửa tháng, có lẽ chỉ cần ba ngày là đã có thể hoàn thành hết toàn bộ các ca khúc trong băng từ.
Đây đúng là sáng tạo ra một kỳ tích.
Anh ta đương nhiên biết Diệp Ninh ca hát đương nhiên là không có vấn đề gì, nhưng lại không ngờ rằng cô chỉ dùng nửa ngày và một buổi tối mà đã hoàn toàn quen thuộc ba ca khúc mới, có lẽ cô có được bản lĩnh nhìn thấy là nhớ?!!
Diệp Ninh thật sự là càng ngày càng mang cho anh ta quá nhiều bất ngờ.
Lý Tử Hằng tiễn Tiền Siêu đi, lập tức tức đi đến phòng nghỉ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://www.monkeydtruyen.com/thap-nien-80-vo-a-li-hon-nao-co-de/chuong-726.html.]
Nhưng mà trong phòng nghỉ đã rỗng tuếch, hiển nhiên Diệp Ninh đã rời đi.
Tuy rằng hiện tại không nhìn thấy cô, nhưng mà Lý Tử Hằng lại không hề sốt ruột chút nào, bởi vì ngày mai bọn họ cũng sẽ gặp nhau thôi.
Xưởng sản xuất điện ảnh.
Diệp Ninh đi đến cửa sảnh phỏng vấn, không chút hoang mang đeo bảng tên nhân viên mà ngày hôm qua Ngô Thu Á cố ý đưa cho cô.
Làm như thế sẽ không lại phát sinh chuyện bị nhân viên công tác cản ở ngoài cửa như ngày hôm qua nữa.
Nhưng mà không bao lâu sau Diệp Ninh đã ý thức được hình như cô có đeo thẻ nhân viên công tác hay không thì hình như cũng không ảnh hưởng quá lớn.
Bởi vì cô vừa mới đi vào, bên cạnh lập tức có người chủ động nhiệt tình lại cẩn thận chào hỏi cô.
TBC
“Chào biên kịch Diệp.”
Thẻ nhân viên của cô không khác gì với của các nhân viên công tác bình thường khác, bên trên chỉ viết tên Diệp Ninh, cũng không ghi rõ thân phận biên kịch của cô, nhưng mà đối phương lại trực tiếp gọi cô là biên kịch Diệp.
Không đợi cô phản ứng lại thì cũng đã có càng nhiều người lên tiếng chào hỏi cô.
“Chào biên kịch Diệp.”
“Chào biên kịch Diệp.”
Những gương mặt cung kính lại lấy lòng kia, từ trước đến này Diệp Ninh chưa bao giờ gặp được.
Xem ra trải qua sự kiện ngày hôm qua, cho dù là người gặp cô hay chưa từng gặp cô thì cũng đều biết cô hết rồi.
Trong một đêm, cô lập tức trở thành biên kịch mà mọi người đều biết, tốc độ lan truyền danh tiếng này thật sự là quá nhanh.
Nhưng mà Diệp Ninh cũng không cảm thấy đây là chuyện xấu, hơn nữa lập tức làm quen với bầu không khí như thế này.
Cô tự nhiên hào phóng bước lên con đường mà mọi người tự động nhường ra đi vào trong.