Nhưng câu trả lời của Cố Phong vẫn cứ là lắc đầu: “Hiện tại là hiện tại, hơn nữa hiện tại và quá khứ không giống nhau.”
Diệp Ninh không ngờ anh lại khó nói chuyện đến thế, trong lòng bắt đầu bực bội nói: “Sao lại không giống nhau hả?”
Là anh kiên quyết muốn ly hôn, bây giờ lại đòi cô phải chịu trách nhiệm.
Muốn cô chịu trách nhiệm kiểu gì đây?
Trực tiếp cưới anh hả?!
Cố Phong dùng im lặng thay cho câu trả lời, đôi mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm vào mặt cô không chớp mắt.
Một giây.
Hai giây.
Mặt Diệp Ninh dần dần cứng lại, gần như là gằn từng chữ một nói: “Cố Phong, anh nói cho tôi biết, rốt cuộc hiện tại anh đang làm cái gì?”
Tất cả những hành vi không thể nào giải thích được của anh cùng với việc anh đột nhiên xuất hiện ở nơi này, đều đã ám chỉ quá nhiều thứ.
Diệp Ninh cũng không phải đồ ngốc, không thể nào không cảm nhận được.
Trong ánh mắt của Cố Phong cất chứa quá nhiều cảm xúc, anh cũng biết mình không giấu được cô.
Anh chợt siết chặt nắm tay, nói ra lời nói đã đè trong đáy lòng từ lâu.
“Anh muốn chịu trách nhiệm với em, anh muốn lại được chung sống với em một lần nữa.”
Diệp Ninh lại không hề cảm thấy kinh ngạc chút nào, thậm chí còn có cảm giác vốn phải nên là như thế.
Trên thực tế, từ sau khi bọn họ ly hôn đến bây giờ, tất cả những gì anh làm, mỗi một lần gặp mặt cô, anh đều đang để lộ ra tin tức này.
Giọng nói của Cố Phong rất trầm thấp, tràn ngập tình cảm: “Anh biết hiện tại chắc em cảm thấy anh nực cười lắm. Rõ ràng là anh đòi ly hôn, hiện tại anh lại còn vọng tưởng muốn tái hợp lại với em. Nhưng anh muốn nói với em một điều, em vẫn luôn cảm thấy cuộc hôn nhân của chúng ta ngay từ lúc bắt đầu đã là một sai lầm, vậy thì anh đã kết thúc cuộc hôn nhân sai lầm đó rồi.”
Diệp Ninh không ngờ anh lại có suy nghĩ như thế?!
Cho nên đây là nguyên nhân khiến anh ly hôn, chỉ là vì muốn bắt đầu lại lần nữa thôi sao?
Cố Phong vẫn cứ tiếp tục nói: “Anh cũng không dám hi vọng xa vời rằng em sẽ lập tức đồng ý anh, chỉ là anh hi vọng em có thể cho anh một cơ hội, một cơ hội để anh có thể bắt đầu theo đuổi em lại lần nữa.”
Tuy rằng tất cả mọi thứ đều quay trở về vạch xuất phát, nhưng bọn họ vẫn còn có tương lai.
Anh muốn chứng minh chuyện này.
Diệp Ninh vừa định nói chuyện, Cố Phong lại trịnh trọng bổ sung: “Cho dù em không cho anh cơ hội thì anh cũng sẽ không bỏ cuộc.”
Anh nói xong, trong phòng lại chìm trong im lặng lần nữa.
Cố Phong rất hồi hộp, hơn nữa còn cực kỳ hồi hộp.
Anh sợ mình sẽ nghe được lời từ chối đầy lạnh nhạt của Diệp Ninh, đây là chuyện duy nhất mà anh không thể nào khống chế được.
TBC
“Chuyện gì anh cũng đã nói hết rồi, tôi còn có thể nói cái gì nữa đây?” Diệp Ninh hỏi ngược lại.
Tuy rằng đây không phải điều Cố Phong muốn nghe thấy nhất, cũng cũng đủ để làm anh thở phào nhẹ nhõm.
“Em chỉ cần là chính em là được, chuyện còn lại cứ giao cho anh.”
Diệp Ninh không còn lời gì để nói, hai người bọn họ sẽ phát triển đến trạng thái như bây giờ, chính cô cũng cảm thấy rất bất ngờ.
“Anh cần gì phải làm như thế chứ.”
“Bởi vì anh thích em, cũng muốn bù đắp lại tất cả những sai lầm giữa đôi ta, không muốn để lại bất cứ tiếc nuối gì cho mình.” Cố Phong nói một cách chắc nịch.
Diệp Ninh bình tĩnh nói: “Nếu tôi sẽ không lại tiếp nhận anh thì sao?”
Cố Phong trả lời: “Vậy chắc chắn là vì anh là chưa đủ tốt.
“Nếu tôi thích người khác, muốn kết hôn với người khác thì thế nào?”
Cố Phong nao nao, sau đó lộ ra một nụ cười có chút cô đơn.
“Vậy anh sẽ chúc em vĩnh viễn hạnh phúc.”