Cốc cốc cốc.
“Diệp Ninh, cô có ở bên trong không?”
Giọng của Trương Quốc Trụ từ ngoài cửa vang lên, ngắt ngang cuộc nói chuyện và bầu không khí giữa Diệp Ninh và Cố Phong.
Hai người liếc nhìn nhau, âm thầm thành lập hiệp nghị gì đó.
Diệp Ninh đứng lên đi ra mở cửa.
Trương Quốc Trụ nhìn thấy cô đi ra ngoài, lập tức lèm bèm: “Diệp Ninh, cô cũng chưa đi qua bên kia hả. Tối hôm qua tôi uống nhiều quá, mở mắt ra là giờ này luôn rồi. Cũng không biết có phải là dạo gần đây áp lực quá lớn không, mới uống không bao nhiêu rượu cũng đã say đến hiện tại. Tối hôm qua chúng ta về bằng cách nào thế?”
Anh ta thật sự không nhớ được cái gì hết.
Không đợi Diệp Ninh trả lời, bóng dáng của Cố Phong đã xuất hiện ở phía sau Diệp Ninh, chủ động chào hỏi với anh ta.
“Chào đạo diễn Trương.”
Trương Quốc Trụ đầu tiên là nhìn chằm chằm vào Cố Phong ba giây, sau đó dụi dụi mắt, xác định xem có phải anh ta còn chưa tỉnh rượu hay không?
“Doanh trưởng Cố, sao cậu lại ở chỗ này?”
Cố Phong giải thích: “Chiều hôm qua tôi đã đến đây rồi.”
Diệp Ninh mời Trương Quốc Trụ vào phòng.
Trương Quốc Trụ đảo mắt nhìn tới nhìn lui giữa hai người bọn họ, sau đó lại nở một nụ cười đầy thâm ý.
“Doanh trưởng Cố, cậu cố ý đến đây tìm Diệp Ninh hả?”
Cố Phong không hề do dự, trực tiếp đưa ra câu trả lời khẳng định: “Đúng vậy.”
Nếu anh đã thổ lộ tình cảm với Diệp Ninh rồi, vậy cũng không cần thiết phải giấu diếm nữa.
Trương Quốc Trụ cười tươi như hoa.
Cố Phong cũng chỉ mới đưa bọn họ đến kinh thành được mấy ngày mà thôi, vậy mà đã nhịn không được, từ xa xôi ngàn dặm chạy đến. Tuy rằng bọn họ đã ly hôn, nhưng mà anh ta cảm thấy tình cảm của bọn họ hình như còn tốt hơn trước kia rất nhiều.
“Đến đúng lúc lắm, Diệp Ninh vừa mới xử lý công việc xong, vừa lúc có thời gian rảnh đi chơi với cậu.”
Cố Phong nghe Trương Quốc Trụ nói như thế, hai mắt sáng lên, nhìn về phía Diệp Ninh với ánh mắt dò hỏi.
Diệp Ninh đương nhiên không thể phủ định Trương Quốc Trụ, chỉ có thể bất đắc dĩ nói: “Đúng là cũng không quá bận.”
“Dù sao doanh trưởng Cố cũng đang rảnh rỗi, không bằng cùng chúng tôi đến xưởng sản xuất điện ảnh đi?” Trương Quốc Trụ chủ động đề nghị.
Cố Phong có chút kinh ngạc: “Tôi cũng đi được sao?”
“Không thành vấn đề.” Trương Quốc Trụ hoàn toàn tin tưởng Cố Phong, tuy rằng điện ảnh vẫn còn trong giai đoạn cần giữ bí mật, nhưng cho dù Cố Phong có biết thì chắc chắn cũng sẽ không tiết lộ ra chuyện gì.”
“Được.”
Thậm chí Diệp Ninh còn chưa kịp nói chuyện, hai người cũng đã vui vẻ quyết định, giống như Diệp Ninh mới là người ngoài.
TBC
Trương Quốc Trụ đi về phòng thay quần áo.
Cố Phong nhìn thoáng qua bộ đồ mình hay mặc thường ngày, hình như không phù hợp cho lắm.
“Anh cũng đi thay quần áo.”
Diệp Ninh hỏi: “Anh có mang quần áo bình thường theo không? Nếu không có, vậy…”
“Vừa lúc anh có mang theo một bộ.” Cố Phong trực tiếp phá vỡ ý đồ của cô.
Diệp Ninh bỏ cuộc không giãy dụa nữa, gật đầu.
Mười phút sau, ba người cùng nhau ra khỏi phòng.
Khi Diệp Ninh nhìn thấy Cố Phong mặc một bộ quần áo thoải mái đi ra, thật sự cũng có chút kinh ngạc.
Cô đã nhìn quen Cố Phong mặc quân trang, hiện tại anh lại thiếu đi một vài phần uy nghiêm và lạnh nhạt, trông có vẻ nhẹ nhàng thoải mái hơn rất nhiều.
Hơn nữa anh vốn dĩ có dáng người rất cao lớn, thẳng thắn, giống như ma nơ canh treo quần áo. Mỗi một lần giơ tay nhấc chân đều giống như quý công tử từ nơi nào đi ra, cực kỳ có khí chất.
“Doanh trưởng Cố đẹp trai thật đó, nếu không phải cậu đã tham gia quân ngũ thì hoàn toàn có thể đến giới phim ảnh phát triển.” Đến cả Trương Quốc Trụ cũng nhịn không được cảm thán.
Cho dù là đặt cạnh xác diễn viên mày rậm mắt to, mặt mày điển trai để so sánh thì Cố Phong cũng chẳng thua kém chút nào.
Diệp Ninh đồng ý gật đầu, hoàn toàn hiểu được vì sao sau khi cô uống say lại có hứng thú với Cố Phong đến mức như thế.
Thấy đẹp mà mê thôi.
Cơ thể hoàn mỹ lại cường tráng như thế, ai mà chịu được chứ.
Cố Phong cười nói: “Hiện tại không còn cơ hội này nữa.”
Nói xong anh lại cảm nhận được ánh mắt thưởng thức không hề che giấu của Diệp Ninh, theo bản năng càng thẳng sống lưng, để cô quan sát rõ ràng hơn.
Nếu cô thích, đương nhiên là phải thoả mãn cô rồi.