Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 767

Diệp Ninh khá hài lòng với Tiêu Tùng, ngoại trừ việc anh ấy vô cùng phù hợp với thiết lập hình tượng của nhân vật ra, Tiêu Tùng còn từng giành được giải quán quân trong cuộc thi thi đấu võ thuật toàn quốc.

Mà điện ảnh lại đang cần thiên tài công phu như thế này.

Sau đó Ngô Thu Á lại giới thiệu Lâm Nhiên và Thủy Du Vi cho cô, lúc trước mấy người bọn họ đã từng gặp qua rồi.

Lâm Nhiên nhiệt tình gật đầu chào cô.

Thủy Du Vi thì vẫn cứ giữ dáng vẻ cao cao tại thương kia.

TBC

Còn có những diễn viên quan trọng khác, Ngô Thu Á cũng lần lượt giới thiệu một lần cho Diệp Ninh.

Làm quen với mọi người xong, Diệp Ninh cảm thấy các diễn viên đảm nhiệm nhân vật đều không có gì để bắt bẻ, tiếp theo đó thì phải xem kỹ thuật diễn rồi.

Nhưng mà cô tin tưởng thực lực của Ngô Thu Á và Trương Quốc Trụ, có hai người này chỉ dạy, cho dù là người mới không có kỹ thuật thì chắc chắn cũng sẽ tạo ra hiệu quả quay chụp thật tốt.

Chờ đến khi tất cả mọi người đều đã làm quen với nhau xong hết rồi, Ngô Thu Á mới bắt đầu chính thức mở họp.

Diệp Ninh ngồi ở bên cạnh Trương Quốc Trụ, mà Cố Phong thì lại được sắp xếp ngồi ở một góc không quá bắt mắt.

Cố Phong không hiểu Ngô Thu Á đang nói cái gì, cũng không có hứng thú, dồn toàn bộ lực chú ý về phía Diệp Ninh.

Đến gần trưa, cuộc họp mới coi như kết thúc.

Ngô Thu Á nhìn thoáng qua đồng hồ: “Sáng nay tạm thời đến đây thôi, chiều nay chúng ta bắt đầu xác định trang điểm và cách ăn mặc cho nhân vật.”

Mọi người đều thả lỏng lại, thậm chí còn khá chờ mong muốn biết nhân vật sẽ được thiết kế như thế nào.

Mọi người lần lượt rời khỏi phòng hợp.

“Quốc Trụ, Diệp Ninh, tối hôm qua hai người có bị là sao không?” Lúc này Ngô Thu Á mới chủ động quan tâm chuyện của hai người bọn họ, dù sao thì sáng hôm nay bọn họ đã đến muộn một tiếng đồng hồ, chắc chắn là say rượu dậy trễ.

Trương Quốc Trụ lắc đầu: “Không ổn, chắc là già rồi, say một đêm, đến bây giờ đầu vẫn còn cảm thấy khó chịu.”

Ngô Thu Á cũng trạc tuổi Trương Quốc Trụ, nghe anh ta nói mình già rồi, không phục.

“Là bởi vì tửu lượng của cậu kém, phải rèn luyện nhiều hơn. Hay là trưa nay chúng ta lại đến nhà ăn uống thêm vài chén nữa đi?”

Câu này đương nhiên là đang nói đùa, chiều nay còn có công việc quan trọng, tuyệt đối không được phép uống rượu.

Trương Quốc Trụ lắc đầu như trống bỏi.

 

Ngô Thu Á lại quan tâm nhìn về phía Diệp Ninh.

Diệp Ninh có chút chột dạ nói: “Tối hôm qua tôi cũng không có việc gì.”

Chỉ là suýt chút nữa mất sự trong trắng thôi.

“Nhà ăn chỗ chúng ta nấu ăn cũng khá ngon đó, trưa nay chúng ta đến nhà ăn ăn đi.” Những lời này tuy rằng Ngô Thu Á đang nói với Diệp Ninh, nhưng ông ấy lại nhìn về phía Cố Phong đứng ở bên cạnh.

Ông ấy đã nhận ra mối quan hệ giữa Cố Phong và Diệp Ninh không bình thường từ lâu rồi.

“Vừa lúc tôi còn có chút chuyện khác muốn nói với hai người.”

“Được thôi.” Diệp Ninh đồng ý vô cùng nhanh chóng, cô cũng không có yêu cầu quá cao với cơm canh.

Cô đồng ý xong mới nhớ đến Cố Phong, quay sang nhìn anh hỏi ý kiến.

Cố Phong gật đầu.

Đến nhà ăn, Cố Phong đứng ở cửa sổ múc cơm, Diệp Ninh đi vệ sinh còn chưa đến, anh cố gắng chọn mấy món mà Diệp Ninh thích.

“Cố Phong, tôi có thể gọi anh như thế không?”

Một giọng nói mềm mại ngọt ngào đến gần, sau đó là mùi nước hoa nồng nặc xuất hiện bên cạnh Cố Phong.

Cố Phong nhìn về phía phát ra âm thanh, không biết từ lúc nào đã có một cô gái trẻ tuổi xinh đẹp đứng ở phía sau anh.

Là một gương mặt xa lạ anh không hề quen biết.

“Có việc gì sao?”

Sao đối phương lại biết được tên của anh.

Trên mặt Thủy Du Vi lộ ra nụ cười hờn dỗi nói: “Tôi rất thích cá chua ngọt, nhưng mà chỉ còn lại một dĩa thôi, anh có thể nhường cho tôi không?”

Cố Phong nhìn thoáng qua mâm thức ăn của mình.

“Anh trai, tôi có có thể trả cho anh gấp đôi.” Thủy Du Vi hơi kéo dài âm điệu, vừa nói vừa nháy mắt với Cố Phong.

Không ai có thể chịu được khi cô ta nhõng nhẽo thế này, cô ta đã cho rằng dĩa cá chua ngọt này sẽ là của mình.

“Không được.”

Cố Phong trả lời, làm vẻ mặt của Thủy Du Vi lập tức cứng lại.

 
Bình Luận (0)
Comment