Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 772

Giờ phút này, ánh mắt của Mục Văn Hạo khi nhìn về phía Mộng Kiều Nhụy giống như hung thần ác sát vậy.

Người phụ nữ này còn dám phản kháng anh ta!

Mộng Kiều Nhụy cũng bất chấp tất cả, cô ta vẫn cứ mỉm cười chủ động tự giới thiệu: “Chào mọi người, tôi là Mộng Kiều Nhụy, cũng là Diệp Tử, trụ cột của phòng ca múa Hồng Hải, cũng chính là vị hôn thê của Mục Văn Hạo.”

Cô ta vừa nói xong, xung quanh đều yên tĩnh lại.

Mục Văn Hạo lại càng âm u đáng sợ hơn, bàn tay cũng đã siết chặt lại.

Sao cô ta lại dám chứ!!

“Tôi còn đang nói sao trông cô gái này có vẻ rất quen, thì ra là vị hôn thê của tổng giám đốc Mục, lúc trước tôi đọc báo cũng từng nhìn thấy ảnh chụp của cô Diệp Tử.” Trong đám đông, không biết là ai bừng tỉnh hiểu ra nói một câu, lập tức chứng thực thân phận Mộng Kiều Nhụy là vị hôn thê của Mục Văn Hạo.

Tưởng Khải Vinh dạt dào hứng thú nhìn tới nhìn lui giữ Mục Văn Hạo và Mộng Kiều Nhụy, rõ ràng cảm nhận được sự giằng co kịch liệt và lôi kéo giữa hai người bọn họ.

“Tổng giám đốc Mục, không phải lúc nãy cậu còn nói là nếu có cơ hội sẽ giới thiệu vị hôn thê cho chúng tôi biết sao? Sao bây giờ lại không nỡ rồi?”

Tuy rằng giọng điệu rất nhẹ nhàng, nhưng mà đôi mắt khôn khéo kia giống như đã có thể nhìn thấu tất cả mọi thứ.

Mục Văn Hạo đối diện với ánh nhìn chăm chú của Tưởng Khải Vinh và những người khác, n.g.ự.c phập phồng kịch liệt.

TBC

Tình huống như bây giờ, anh ta không có bất cứ cơ hội nào để phủ nhận cả.

Mà người khởi xưởng tạo ra cục diện lần này lại là Mộng Kiều Nhụy mà từ trước đến nay anh ta đều không thèm bỏ vào mắt!

Mộng Kiều Nhụy trông có vẻ vô cùng ưu nhã, trên thực tế sau lưng đã toát đầy mồ hôi.

Nếu Mục Văn Hạo nổi điên ngay lúc này, phủ nhận thân phận của cô ta, như vậy thì tiếp theo đó cô ta sẽ phải đối mặt với lửa giận và sự trả thù vô cùng khủng bố của Mục Văn Hạo.

Nếu nói cô ta không sợ hãi thì là giả, hiện tại chỉ hi vọng những gì Diệp Ninh suy đoán là đúng chứ không phải muốn hại c.h.ế.t cô ta.

 

“Đúng vậy. Đây là vị hôn thê của tôi.” Mục Văn Hạo gần như là nghiến răng rặn ra mấy chữ này.

Mộng Kiều Nhụy suýt chút nữa đã thoát lực nhũn ra, ngay sau đó, trong lòng lại mừng như điên.

Cô ta đặt cược chính xác rồi.

“Thì ra là vị hôn thê của cậu thật à, nhưng mà tôi nhìn sắc mặt của tổng giám đốc Mục, còn tưởng rằng gặp phải chủ nợ gì nữa chứ. Ha ha ha.” Tưởng Khải Vinh cố ý trêu chọc, sau đó cất tiếng cười to.

Mục Văn Hạo dùng hết toàn bộ sức lực mới có thể giữ được phong độ mặt ngoài: “Sao lại thế được chứ. Chẳng qua là cô ấy đột nhiên đến đây, tôi quá kinh ngạc và bất ngờ, trong khoảng thời gian ngắn không phản ứng lại được.”

Anh ta lớn tiếng giải thích, bởi vì nhìn thấy lãnh đạo ở cách đó không xa cũng đang đi về phía bên này.

Tình huống ngày hôm nay tuyệt đối không thể xảy ra bất cứ sai lầm gì.

Tưởng Khải Vinh và những người khác đều chủ động nhường đường cho hai vị lãnh đạo đang đến gần, nhưng mà tất cả mọi người vẫn tập trung lực chú ý lên người Mộng Kiều Nhụy.

Dù sao thì lần trước Mục Văn Hạo tổ chức tiệc đính hôn rất rầm rộ, toàn thành phố đều biết, hiện tại gặp được Mộng Kiều Nhụy ngoài đời thật, đương nhiên là cảm thấy rất tò mò.

Nhưng mà cẩn thận nhìn lại, hình như có chút nghe danh không bằng gặp mặt.

Mục Văn Hạo có thể không để ý đến những người khác, nhưng lại không dám không để ý đến hai lãnh đạo, tuy rằng trong lòng rất kháng cự, nhưng vẫn cứ mỉm cười giới thiệu Mộng Kiều Nhụy.

Mộng Kiều Nhụy cũng thuận thế ôm lấy khuỷu tay của anh ta, hoàn toàn chứng thực thân phận vị hôn thê của mình.

Cô ta biết sau ngày hôm nay, cái tên Mộng Kiều Nhụy sẽ thay thế cho Diệp Tử, xuất hiện bên cạnh Mục Văn Hạo.

“Nghe nói cho dù tốn ngàn vàng cũng khó có thể nghe được một ca khúc của cô Mộng, hôm nay lại là ngày ngày, không biết cô có thể hát tặng cho mọi người ở đây một bài hát hay không?”

Ánh mắt Mục Văn Hạo hơi cứng lại, nhìn về phía người đàn ông đang nói chuyện.

Đó là một gương mặt hoàn toàn xa lạ, nhưng mà người ta đã có thể đứng ở nơi này thì đương nhiên không phải là loại người vô danh gì.

Có người mở lời, những người khác cũng đều lộ ra dáng vẻ hứng thú bừng bừng, Tưởng Khải Vinh lại còn cười nói: “Tôi cũng từng nghe nói tiếng hát của cô Mộng vô cùng xuất sắc, chuyện này còn phải xem xem mấy người chúng ta có đủ tư cách làm tổng giám Mục đồng ý cho cô Mộng biểu diễn hay không nữa.”

 
Bình Luận (0)
Comment