Đoàn văn công
“Dừng lại dừng lại dừng lại!”
Mấy người đang tập luyện trên sân khấu bị Lý Mỹ Linh kêu dừng, tất cả mọi người đều khó hiểu nhìn cô ta.
Lý Mỹ Linh ôm tay trước ngực, cực kỳ khó chịu nhìn về phía Chu Giai Bội.
“Chu Giai Bội, vẻ mặt của cô bị cái gì thế? Sao không có chút đau buồn gì hết vậy? Rốt cuộc cô có biết diễn không thế, ở cốt truyện hiện tại, cô phải bày ra vẻ đau đớn tột độ thì mới có thể kéo cảm xúc của người xem lên được!”
Nước mắt trong hốc mắt Chu Giai Bội còn chưa hoàn toàn biến mất, nghe Lý Mỹ Linh chỉ trích, muốn giải thích: “Chị Mỹ Linh, tôi đang biểu hiện cảm xúc bi thương mà.”
Lý Mỹ Linh cười mỉa nói: “Có hả? Sao tôi không nhìn thấy gì hết vậy? Phó đạo diễn Trương, anh cảm thấy thế nào?”
Tôn Tiểu Cương bị cô ta gọi đích danh cũng lập tức nhìn về phía Chu Giai Bội, phụ họa nói: “Đúng là cảm xúc có thể kịch liệt thêm một chút nữa.”
Lý Mỹ Linh lộ ra vẻ mặt đắc ý.
Từ sau khi Trương Quốc Trụ đến kinh thành, trong đoàn cố ý thăng chức Tôn Tiểu Cương thành phó đạo diễn của bộ phận diễn kịch, phụ trách việc biểu diễn và quản lý bình thường của bộ phận diễn kịch.
Mà Tôn Tiểu Cương lại rất thân với anh hai của Lý Mỹ Linh, cho nên anh ta lập tức khôi phục thân phận nữ chính của Lý Mỹ Linh.
TBC
Tình hình hiện tại, tất cả mọi người trong bộ phận diễn kịch đều nhìn ra được, Lý Mỹ Linh đang cố ý kiếm chuyện với Chu Giai Bội, nhưng mà cô ta có Tôn Tiểu Cương chống lưng, những người khác cũng không dám ý kiến gì hết.
Chu Giai Bội mím chặt khóe miệng, cố đè ép cảm xúc ấm ức và không cam lòng trong lòng xuống.
Nhưng cô ấy im lặng cũng không làm Lý Mỹ Linh bỏ qua, ngược lại càng thêm kiêu căng ngạo nghễ nhìn cô ấy tiếp.
“Chu Giai Bội, cô đừng tưởng rằng cô có thể đứng trên sân khấu thì đã trở thành diễn viên. Trong mắt tôi thì cô chẳng là cái thứ gì cả! Kỹ thuật diễn của cô như một bãi rác!”
Hiện tại Diệp Ninh và Trương Quốc Trụ đều không có ở trong đoàn, Lý Mỹ Linh trút hết toàn bộ hận ý của cô ta với Diệp Ninh lên trên người Chu Giai Bội,
“Chị Mỹ Linh, chị nói như thế có phải là hơi quá đáng rồi không?”
Bên cạnh có người thật sự nghe không nổi nữa, cẩn thận nhắc nhở.
Thật ra tất cả mọi người trong bộ phận diễn kịch đều nhìn thấy rất rõ sự tiến bộ của Chu Giai Bội, những gì cô ấy biểu diễn lúc nãy cũng không có vấn đề gì lớn cả.
Lý Mỹ Linh không ngờ hiện tại vẫn còn có người dám ra mặt thay cho Chu Giai Bội, khí thế lại càng thêm kiêu ngạo.
“Tôi cũng chỉ muốn tốt cho cô ấy mà thôi, tôi còn ở bộ phận diễn kịch đồng ý chỉ dạy cho cô ta vài câu đã là phúc phần của cô ta rồi. Chờ đến lúc tôi đi biểu diễn điện ảnh của đạo diễn Ngô Thu Á rồi, cho dù cô ta có muốn xách giày cho tôi thì cũng không xứng!”
Mấy ngày nay, Lý Mỹ Linh mở miệng ngậm miệng đều nói cô ta sẽ đi diễn điện ảnh của đạo diễn Ngô Thu Á, đây là chuyện mà cả bộ phận diễn kịch đều biết.
Có thể tham diễn điện ảnh của đạo diễn Ngô Thu Á, cho dù chỉ tùy tiện lộ mặt một lần ở trong đó cũng đã là vinh dự cực lớn rồi, mọi người đều rất hâm mộ Lý Mỹ Linh.
Hơn nữa Lý Mỹ Linh nói rất đúng, nếu cô ta trở thành siêu sao điện ảnh, chỉ sợ sau này sẽ không tiếp tục ở lại bộ phận diễn kịch nữa.
Chu Giai Bội siết chặt nắm tay, những lời dặn dò Diệp Ninh từng nói với cô ấy lúc trước liên tục quanh quẩn bên tai.
Cô ấy không thể tiếp tục mềm yếu như thế mãi, nếu đến cả mình cũng không thể tự bảo vệ bản thân, vậy sau này còn có thể làm được cái gì chứ.
“Không cần cô phải tốt với tôi, cho dù sau này cô có trở thành siêu sao nổi tiếng đến cỡ nào thì cũng không liên quan gì đến tôi cả!”
Khi cô ấy lên tiếng phản bác lại, giống như có một cái lồng giam vô hình nào đó bị đánh vỡ.
Chuyện này cũng không khó như trong tưởng tượng.