Không chỉ có Lý Mỹ Linh không ngờ rằng Chu Giai Bội dám phản bác lại lời cô ta ngay trước công chúng mà đến cả những người khác cũng đều không nghĩ đến.
“Cô bị điên rồi đúng không? Cô dám ăn nói với tôi như thế à?”
“Tại sao tôi lại không dám chứ, cô cũng chỉ có một cái đầu mà thôi, cô thì cao quý hơn ai?” Chu Giai Bội cảm thấy m.á.u trong người sôi trào, đầu óc vô cùng rõ ràng, từ trước đến nay chưa bao giờ cảm thấy thoải mái như thế.
Lý Mỹ Linh cực kỳ cạn lời, ước gì có thể nhào lên tát cho Chu Giai Bội vài cái, Nhưng hiện tại có vô số người đang nhìn, cô ta cũng chỉ có thể nghĩ trong đầu mà thôi.
“Tôi sắp sửa đi tham diễn điện ảnh của đạo diễn Ngô Thu Á, tôi cao quý hơn mấy người như cô đó!”
Dựa theo tin tức mà cô ta tìm hiểu được, mấy ngày nay điện ảnh đang ở trong giai đoạn tuyển diễn viên, Lý Hiểu đã nhận lấy quà tặng của cô ta, có lẽ không bao lâu sau cô ta sẽ nhận được điện thoại thông báo của bên kia.
Đến lúc đó, cô ta sẽ không thèm ở lại cái bộ phận diễn kịch rách nát này thêm một ngày nào nữa.
“Phó đạo diễn Tôn, đạo diễn Trương gọi điện thoại đến, anh mau đi qua đó nghe máy đi!”
Ngoài cửa đột nhiên vang lên tiếng gọi, người phản ứng kịch liệt nhất chính là Lý Mỹ Linh, mặt mày lập tức kích động.
Trương Quốc Trụ gọi điện thoại về chắc chắn là vì muốn gọi cô ta đến kinh thành, cuối cùng thì chuyện cô ta mong chờ cũng đã đến rồi.
“Phó đạo diễn Tôn, anh mau đi nghe điện thoại đi.”
Cô ta vốn dĩ có thể đi cùng anh ta luôn, nhưng cô ta lại không làm thế.
Bởi vì cô ta muốn ở lại nơi này, chờ Tôn Tiểu Cương nghe điện thoại xong quay về, sau đó thông báo tin tức cho cô ta ngay trước mặt tất cả những người của bộ phận diễn kịch.
Đúng vậy, cô ta muốn có hiệu quả như thế đó!
Tôn Tiểu Cương đương nhiên là không dám chậm trễ.
Lý Mỹ Linh rất vui vẻ, thậm chí không rảnh đi cãi nhau với Chu Giai Bội nữa.
“Chắc là đạo diễn Trương gọi điện thoại bảo tôi đi qua đó đấy, sau này tôi phải đến kinh thành đóng phim điện ảnh của đạo diễn Ngô rồi. Mọi người cũng đừng nhớ tôi ha.”
Tất cả mọi người trên sân khấu đều ngơ ngác nhìn nhau, đều tin tưởng lời cô ta nói.
“Mỹ Linh, vậy sau này cô phải rời khỏi bộ phận diễn kịch của chúng ta hả?” Một cô gái bình thường khá thân thiết với cô ta chủ động hỏi.
TBC
“Chuyện này thì không thể nói trước được, không biết nhân vật mà đạo diễn Ngô sắp xếp cho tôi có nhiều suất diễn hay không. Nếu như quay chụp suốt mấy tháng thì công việc ở bộ phận diễn kịch chắc chắn sẽ bị trì hoãn, chắc trong đoàn cũng không cho phép tôi nghỉ dài hạn như thế, vậy tôi cũng chỉ có thể từ chức thôi.”
Lý Mỹ Linh đã có quyết định này từ lâu rồi, chỉ cần nơi này còn có Diệp Ninh thì cô ta sẽ không có cơ hội trở nên nổi bật.
Chờ sau này cô ta nổi tiếng, sẽ không bao giờ phải để ý đến Diệp Ninh và Trương Quốc Trụ nữa.
“À, vậy cô cứ thế mà đi, chúng tôi sẽ nhớ cô lắm.”
“Mỹ Linh, chúc cô sau này sẽ lên như diều gặp gió, đừng quên mấy đồng nghiệp và chị em chúng tôi đó nha!”
Mấy cô gái xúm lại xung quanh Lý Mỹ Linh, bắt đầu nịnh nọt. Nhưng mà đại đa số người lại chọn cách im lặng, loại người như Lý Mỹ Linh, nếu thật sự nổi tiếng thì chắc chắn cũng sẽ khinh thường bọn họ.
Chu Giai Bội bình tĩnh đứng yên tại chỗ, vẫn có suy nghĩ giống như trước. Cho dù sau này Lý Mỹ Linh có trở thành siêu sao lớn đến mức nào thì cũng không liên quan gì đến cô ấy.
Vài phút sau, Tôn Tiểu Cương nhanh chóng chạy trở về.
Lý Mỹ Linh lập tức đẩy mấy cô gái đứng bên cạnh ra, giả vờ bình tĩnh nói: “Phó đạo diễn Tôn, đạo diễn Trương gọi điện thoại về nói cái gì thế?”
Khoảnh khắc này, chắc chắn là lúc hưng phấn nhất, cũng là thời khắc sáng rọi nhất trong cuộc đời của cô ta.
Nhưng mà cô ta lại không ngờ rằng Tôn Tiểu Cương cũng không đưa ra câu trả lời mà cô ta mong muốn, ngược lại đảo mắt nhìn về phía Chu Giai Bội ở trên sân khấu.
“Chu Giai Bội, đạo diễn Trương có việc tìm cô, cô mau đến văn phòng nghe điện thoại đi.”
Anh ta còn chưa nói hết câu, xung quanh đều đã ồ lên.