“Không phải chúng ta đến đây xem diễn sao? Hiện tại đi vào có còn kịp không?”
Cố Phong cũng đã phát hiện ra, chỉ cần cô xấu hổ thì sẽ cố ý chuyển sang đề tài khác.
Nhưng mà như thế thì cũng đã tốt lắm rồi, nóng vội thì sẽ không thành công.
“Đương nhiên không còn kịp rồi. Cũng trễ rồi, chúng ta đi ăn cơm chiều trước đi.”
Diệp Ninh gật đầu, không nhắc tới thì không còn cảm thấy gì, vừa nhắc lại cảm thấy có hơi đói bụng thật.
Bên này là đường phố nhộn nhịp nhất, hoàn toàn không cần lo không có chỗ ăn cơm.
Diệp Ninh chọn một tiệm lẩu, đến kinh thành đương nhiên phải nồi đồng thịt dê nướng nổi tiếng.
TBC
Cố Phong cũng không kén ăn, hoàn toàn phối hợp theo sở thích của cô.
Chờ hai người ăn cơm chiều xong, lúc quay về nhà nghỉ quân khu thì trời cũng đã sập tối.
Diệp Ninh vô cùng hài lòng về hành trình ngày hôm nay, từ đầu đến cuối đều vô cùng vui vẻ. Nhưng mà chút cảm xúc vui vẻ này chỉ duy trì đến khi nhìn thấy Mục Văn Hạo xuất hiện ở trước cửa nhà nghỉ thì lập tức biến mất sạch sẽ.
Thậm chí cô còn cho rằng trời tối rồi nên cô mới bị hoa mắt, không ngờ lại gặp được một người cực kỳ giống Mục Văn Hạo ở nơi này?!
Nhưng mà khi Mục Văn Hạo xụ mặt, đi đến gần bọn họ thì trái tim đã hoàn toàn trầm xuống.
Là Mục Văn Hạo thật, không ngờ anh ta lại đến kinh thành!
Đáy mắt Cố Phong cũng lộ ra một chút âm u, hoàn toàn không muốn nhìn thấy Mục Văn Hạo xuất hiện ở chỗ này.
Ánh mắt hung ác nham hiểm của Mục Văn Hạo nhìn lướt qua người Cố Phong, sau đó đối diện với ánh mắt của Diệp Ninh.
Anh ta cố cưỡng ép đè cơn ghen tuông cuồn cuộn khi nhìn thấy hai người ở bên nhau xuống, cố gắng giữ bình tĩnh nói: “Nhìn thấy tôi có phải bất ngờ lắm không? Tôi cố ý đến đây vì cô đó!”
Anh ta hoàn toàn không thèm che giấu mục đích của mình khi đến đây.
Ngày hôm qua anh ta nhận được tin tức nói Cố Phong đã đến kinh thành, thậm chí không rảnh lo giải quyết chuyện Mộng Kiều Nhụy bị trúng độc, suốt đêm chạy đến nơi này.
Anh ta khó khăn lắm mới uy h.i.ế.p làm Cố Phong ly hôn, mặc kệ hiện tai Cố Phong tiếp cận Diệp Ninh lần nữa là vì mục đích gì, anh ta cũng đều sẽ không cho phép bọn họ ở riêng với nhau.
Diệp Ninh cũng thật sự không thể nào hiểu được, Mộng Kiều Nhụy chế tạo ra hỗn loạn cũng đã đủ lớn rồi, vậy mà người đàn ông này còn có tâm trạng đi đến đây sao?
Nhưng mà hoàn toàn không cần cô trả lời, Cố Phong đã bước lên trước một bước cản ở trước mặt cô, ngăn cản ánh mắt si mê của Mục Văn Hạo.
Nhưng mà hậu quả của hành vi này chính là ánh mắt sắc bén của hai người đàn ông giao nhau giữa không trung, tia lửa điện văng tung tóe.
“Sao doanh trưởng Cố cũng ở chỗ này thế?”
Vẫn cứ là Mục Văn Hạo mở miệng hỏi trước, trong lời nói khinh thường tràn ngập địch ý, giống như việc Cố Phong xuất hiện ở chỗ này là tội ác tày trời gì đó vậy.
Cố Phong vô cùng hùng hồn dứt khoát trả lời: “Tôi đến đây chơi với Tiểu Ninh.”
Trên mặt Mục Văn Hạo lập tức xuất hiện vết nứt: “Doanh trưởng Cố vừa mới ly hôn với Diệp Ninh không bao lâu, hiện tại lại đến dây dưa, làm như thế có phải không được tốt lắm không? Với lại, anh lại xem Diệp Ninh là loại người gì chứ?”
Anh ta dám cá chắc là Cố Phong sẽ không bao giờ nói cho Diệp Ninh biết ly hôn thật sự khiến anh ly hôn, cho nên hiện tại mới không thèm kiêng dè gì mà trực tiếp châm chọc.