Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 817

Buổi trưa, Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân vào nhà ăn ăn cơm, Diệp Ninh cố ý chọn một góc hẻo lánh ngồi xuống.

“Cô có biết vì sao Ngô Hàm Nhu lại xin nghỉ lâu như thế không?”

Diệp Ninh chủ động hỏi, nếu đến cả Trịnh Thư Vân cũng không biết, vậy chỉ e là không còn ai có thể biết được nữa.

Trịnh Thư Vân có chút kinh ngạc: “Cô quan tâm cô ta làm gì.”

Tính cách của Ngô Hàm Nhu thật sự rất đáng ghét, hơn nữa bình thường còn thích dính lấy Diệp Ninh, cô ta không đến đây nữa mới tốt chứ.

Diệp Ninh cũng không biết phải nói như thế nào nữa, thật ra từ đầu đến giờ cô đều cảm thấy Ngô Hàm Nhu rất thần bí khác thường, nhưng lại không phát hiện ra khác thường ở chỗ nào.

“Đừng có nói là cô quan tâm cô ta thật đó nha?” Trịnh Thư Vân thấy Diệp Ninh im lặng, giọng điều tràn ngập vẻ ghen tị.

Diệp Ninh dở khóc dở cười nói: “Mọi người đều là đồng nghiệp, quan tâm nhau cũng là chuyện bình thường mà.”

Trịnh Thư Vân bĩu môi, tuy rằng không vui lắm, nhưng vẫn trả lời câu hỏi của cô.

“Tuy rằng tôi không biết vì sao Ngô Hàm Nhu lại xin nghỉ lâu như thế, nhưng mà trong đoàn có người thấy, hình như cô ta đang yêu đương.”

Diệp Ninh lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, hoàn toàn không ngờ đến chuyện này.

Nhưng mà mấy người thuộc lứa tuổi bọn họ, yêu đương cũng là chuyện bình thường.

Trịnh Thư Vân lại tự nói tiếp: “Cũng không biết là loại đàn ông gì mới có thể chịu được cái tính của cô ta nữa.”

Diệp Ninh cũng thật sự không tưởng tượng ra được, người đàn ông được Ngô Hàm Nhu thích sẽ là người như thế nào.

“Diệp Ninh! Cô đi ra đây cho tôi!”

Đột nhiên một tiếng quát đầy tức giận cắt ngang cuộc nói chuyện của Trịnh Thư Vân và Diệp Ninh, hai người đồng loạt quay đầu nhìn về nơi phát ra âm thanh.

Thì ra là Lý Mỹ Linh đang nổi giận đùng đùng xuất hiện trước cửa nhà ăn.

Trịnh Thư Vân lập tức nói với Diệp Ninh: “Cô ta đến kiếm chuyện với cô là bởi vì Chu Giai Bội đi quay chụp điện ảnh của đạo diễn Ngô đó.”

Diệp Ninh nghe mà không hiểu gì hết.

 

Trịnh Thư Vân thấy Lý Mỹ Linh đã đi về phía hai người bọn họ, tăng tốc độ nói chuyện, nhanh chóng giải thích với Diệp Ninh.

 

“Trong mấy ngày cô không ở đây, gần như ngày nào Lý Mỹ Linh cũng la làng thông báo cô ta được đạo diễn Ngô Thu Á mời đi đóng phim, gần như tất cả mọi người trong đoàn văn công đều đã biết. Nhưng mà hai ngày trước, đạo diễn Trương gọi điện thoại về bảo Chu Giai Bội đi qua đó. Lý Mỹ Linh bị mất mặt, cảm thấy là cô nói xấu cô ta với đạo diễn Trương, sau đó đề cửa Chu Giai Bội.”

Lần này thì Diệp Ninh đã hiểu rồi, Lý Mỹ Linh hùng hùng hổ hổ đi đến trước bàn cơm của hai người bọn họ.

Đôi mắt tràn ngập hận ý kia giống như muốn ăn tươi nuốt sống Diệp Ninh.

“Có phải cô đề cử Chu Giai Bội cho đạo diễn Trương hay không?”

Cô ta vừa mới mở miệng đã hỏi ngay, hơn nữa giọng điệu còn rất khẳng định.

Hiện tại trong nhà ăn đã có không ít người, gần như tất cả mọi người đều đồng loạt nhìn về phía hai người bọn họ.

Tất cả mọi người đều biết chuyện của Chu Giai Bội và Lý Mỹ Linh, chẳng qua không ai ngờ rằng Lý Mỹ Linh sẽ đổ mọi lý do thất bại lên đầu Diệp Ninh.

“Đúng vậy.” Diệp Ninh trả lời vô cùng dứt khoát.

Cô nói xong, xung quanh lập tức vang lên tiếng bàn tán xôn xao.

Đến cả Trịnh Thư Vân cũng rất kinh ngạc.

Tất cả mọi người đều biết Trương Quốc Trụ và Ngô Thu Á đang cùng nhau quay chụp một bộ điện ảnh, đó chính là điện ảnh của Ngô Thu Á, biết bao nhiêu người chen bể đầu cũng không thể gia nhập.

Diệp Ninh có cơ hội như thế nhưng lại không để lại cho mình, ngược lại đi đề cử Chu Giai Bội?!

Hơn nữa cho dù Diệp Ninh và Trương Quốc Trụ có mối quan hệ rất thân thiết, nhưng mà thật sự thân đến mức có thể tùy đề cử người nào là người đó có thể gia nhập vào được ngay sao?

Mấy chuyện này nghĩ kiểu gì cũng cảm thấy rất khó tin!

Lý Mỹ Linh nghe Diệp Ninh thừa nhận thì giận muốn phát điên, cắn răng rặn ra mấy chứ.

“Đúng là cô!”

Trịnh Thư Vân thấy cảm xúc của cô ta không được ổn định lắm, quyết đoán lựa chọn đứng về phe của Diệp Ninh.

“Cho dù Diệp Ninh đề cử Chu Giai Bội thì làm sao chứ? Điện ảnh không phải chỉ có một nhân vật, nếu cô thật sự có tài năng thì cũng có thể được trúng cử chung với Chu Giai Bội mà.”

Câu này thật sự rất có đạo lý.

 
Bình Luận (0)
Comment