Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 824

“Với lại miệng anh cũng bị nứt rồi, không hiểu sao mấy ngày nay nhà ăn nấu cơm món nào cũng đều thích bỏ ớt, vì chăm sóc miệng vết thương, trưa nay anh còn chưa ăn cơm nữa.” Cố Phong càng nói càng thảm, càng nói càng lố, cuối cùng đến chính anh cũng muốn tự tát cho mình một phát.

Tuy rằng anh cố ý muốn làm Diệp Ninh đau lòng, nhưng hình như có hơi lố rồi thì phải.

Xem ra anh vẫn còn quá thiếu kinh nghiệm ở phương diện này.

“Nhưng mà em không cần quá lo, chắc qua mấy ngày nữa sẽ ổn thôi.”

Anh nhanh chóng kết thúc đề tài này, để tránh nói nhiều sai nhiều, làm Diệp Ninh phát hiện ra sơ hở.

Diệp Ninh thật sự cảm thấy có chút phi logic, nhưng mà cũng không tìm hiểu đến cùng.

“Anh như vậy là không được, có thể đi ra ngoài mua gì đó về ăn.”

“Thôi đi, anh như thế này cũng không tiện.” Cố Phong từ chối, sau đó thở dài: “Nếu có thể đến nhà ai đó ăn ké đỡ vài hôm thì tốt rồi. Nhưng mà phó doanh trưởng Lôi đã nghỉ phép về nhà thăm người thân, chỉ đạo viên Giả cũng đã dẫn theo liên đội vào núi huấn luyện. Haizz, thật sự là quá trùng hợp.”

TBC

Diệp Ninh đã hiểu ý của anh, thuận miệng nói: “Hay là anh đến nhà tôi...”

“Được, vậy mấy ngày nay phiền em vậy. Tối nay mấy giờ em về đến nhà, anh sẽ qua đó đúng giờ.”

Cô còn chưa nói xong thì Cố Phong đã đồng ý một cách vô cùng dứt khoát.

Tốc độ phản ứng nhanh đến mức làm người ta phải trầm trồ.

Diệp Ninh ngơ ngác vài giây, chờ cô nói cho Cố Phong biết chìa khóa dự phòng trong nhà đặt ngay dưới chậu hoa ngoài cửa xong, Cố Phong lập tức kết thúc cuộc trò chuyện giữa hai người.

Có phải cô bị anh tính kế rồi không?

Nhưng mà cô cũng cần phải gặp Cố Phong hỏi một vài chuyện, chuyện về căn phòng kia.

 

Cô thu hồi suy nghĩ, xoay người, lại nhìn thấy Ngô Hàm Nhu, không biết cô ta đã đứng phía sau lưng cô từ lúc nào.

“Cô đến đây hồi nào thế?”

Giọng của Diệp Ninh có chút trầm, tuy rằng cô và Cố Phong không nói chuyện gì quan trọng cả, nhưng cũng không muốn bị người khác nghe thấy.

Hơn nữa bình thường khi gặp được tình huống này, sau khi đến đây thì cũng nên lên tiếng chào cô trước chứ.

Ngô Hàm Nhu xụ mặt, hình như cũng không vui vẻ gì lắm.

“Lúc nãy cô đang gọi điện thoại với Cố Phong sao?”

Gương mặt Diệp Ninh trở nên căng thẳng, cho dù cô gọi điện thoại cho ai thì cũng không liên quan gì đến cô ta cả, huống chi tại sao cô ta lại giở cái giọng điệu tra hỏi này với cô chứ?

Ngô Hàm Nhu cũng không cần Diệp Ninh trả lời, bởi vì lúc nãy cô ta đã nghe được rõ ràng.

“Cô đã ly hôn với anh ấy rồi, vẫn còn dẫu lìa ngó ý còn vương tơ lòng hay sao?”

“Không liên quan gì đến cô cả.” Diệp Ninh dùng câu trả lời mà cô ta từng nói với Lý Mạn Mạn để đáp trả cô ta.

Nhưng Ngô Hàm Nhu lại không phải Lý Mạn Mạn, cô ta nắm chặt lấy cổ tay Diệp Ninh, tức giận chất vấn: “Rốt cuộc trong lòng cô thích ai? Là cái tên Cố Phong kiên quyết muốn ly hôn với cô? Hay là cái tên Mục Văn Hạo cứ luôn quấn lấy cô không bỏ? Hay là cô đều không nỡ bỏ ai, muốn hết cả hai tên đàn ông này?”

Diệp Ninh nghe cô ta hùng hổ dọa người như thế, ngược lại bình tĩnh lại.

Bắt đầu từ ngày đầu tiên Ngô Hàm Nhu xuất hiện ở đoàn văn công thì cô ta đã ôm theo mục đích nào đó để tiếp cận cô, hiện tại cuối cùng cũng không nhịn được nữa, muốn bại lộ mục đích chân chính sao?

“Sao cô biết Mục Văn Hạo luôn quấn lấy tôi không bỏ? Cô điều tra tôi? Hơn nữa cho dù tôi muốn cả hai người đàn ông kia thì lại có liên quan gì đến cô chứ?”

Không ngờ Ngô Hàm Nhu lại có phản ứng lớn như thế về chuyện sinh hoạt cá nhân của cô, chuyện này thật sự quá kỳ lạ.

Nhưng mà nhìn thái độ của Ngô Hàm Nhu khi nhắc đến Cố Phong và Mục Văn Hạo thì cũng hoàn toàn không giống như là có gúc mắc tình cảm gì với hai người bọn họ.

 
Bình Luận (0)
Comment