Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 846

Nếu đã không có thân phận này, vậy thì cô ta cũng không dám tưởng tượng cuộc sống sau này của mình sẽ như thế nào nữa.

Diệp Ninh có thể hiểu được nỗi lo sợ và bất an của cô ta.

Một khi phụ nữ phải dựa dẫm vào đàn ông mới có thể có được tất cả những gì mình muốn, vậy thì cũng sẽ bị đàn ông nắm thóp hoàn toàn.

Xem ra Mộng Kiều Nhụy vẫn còn chưa hiểu rõ hoàn toàn những lời mà cô đã từng nói với Mộng Kiều Nhụy.

Mộng Kiều Nhụy thấy Diệp Ninh yên lặng không nói gì, lại càng thêm lo lắng.

“Cô không thể bỏ mặc tôi...”

Hiện tại Diệp Ninh không chỉ có được tình cảm của Mục Văn Hạo mà còn lợi dụng cô ta để thoát khỏi thân phận Diệp Tử. Nếu Diệp Ninh thật sự muốn qua cầu rút ván, cô ta sẽ không còn cơ hội xoay người nữa.

Diệp Ninh thu hồi suy nghĩ: “Nếu tôi đã nói là sẽ làm Mục Văn Hạo không thể rời khỏi cô, vậy thì tôi chắc chắn sẽ làm được.”

Mộng Kiều Nhụy bình tĩnh nhìn cô, trong lòng lại dâng lên hi vọng lần nữa.

“Cô cần tôi làm cái gì?”

Cho dù bảo cô ta làm gì thì cô ta đều sẽ đồng ý.

Diệp Ninh không chút hoang mang cầm lấy túi xách đặt ở bên cạnh, mở túi ra lấy một tờ giấy, đẩy nó đến trước mặt Mộng Kiều Nhụy.

Mộng Kiều Nhụy sốt ruột vội vàng mở giấy ra.

Bên trên viết một cái địa chỉ, một dãy số điện thoại.

“Đây, đây là cái gì”

Mộng Kiều Nhụy căng thẳng lại lo sợ nhìn chằm chằm Diệp Ninh, cô lại cứ bình tĩnh nâng ly trà lên uống một ngụm.

Mộng Kiều Nhụy không dám thở mạnh, mãi đến khi Diệp Ninh nói với cô ta một cái tên, làm cô ta khiếp sợ đến mức hai mắt co rụt lại, hơi thở cũng dần trở nên dồn dập...

Chiều tối, Diệp Ninh và Trịnh Thư Vân cùng nhau tan ca về nhà.

Trịnh Thư Vân hưng phấn hẹn Diệp Ninh ngày mai cuối tuần đi chơi.

“Nghe nói bộ điện ảnh mới chiếu gần đây hay lắm, ngay mai chúng ta đi xem đi, được không?”

Diệp Ninh suy nghĩ, cô cũng khá rảnh, lập tức đồng ý.

Trịnh Thư Vân cười cong mắt: “Đúng rồi, sao mấy ngày nay tôi không thấy doanh trưởng Cố đến đón cô thế? Có phải bộ đội huấn luyện bận lắm không?”

 

Diệp Ninh lắc đầu.

Sau buổi sáng ngày hôm đó, bọn họ đã không liên lạc với nhau nữa.

 

“Ngày mai là cuối tuần, hay là chúng ta rủ doanh trưởng Cố cùng nhau đi xem phi luôn đi.” Trịnh Thư Vân viết rõ ý đồ muốn tác hợp lại bọn họ lên trên mặt.

Diệp Ninh còn chưa kịp từ chối thì Ngô Hàm Nhu đột nhiên từ đằng sau đuổi theo.

“Diệp Ninh, ngày mai cô muốn đi xem điện ảnh hả? Tôi đi nữa.”

Tuy rằng lúc trước Diệp Ninh và Ngô Hàm Nhu xảy ra rất nhiều chuyện tranh cãi không vui, nhưng mà Ngô Hàm Nhu lại giống như không hề nhớ rõ, thái độ khi đối mặt với Diệp Ninh đã quay về giống như trước đây từ lâu.

Trịnh Thư Vân tức giận trừng mắt nhìn Ngô Hàm Nhu: “Tôi đã hẹn với Diệp Ninh rồi, cô tự đi chơi một mình đi.”

Mặt Ngô Hàm Nhu lạnh tanh nói: “Ai hẹn trước cũng không sao cả.”

Nói xong cô ta lại nhìn về phía Diệp Ninh, chờ cô trả lời.

Một bên là Trịnh Thư Vân, một bên là Ngô Hàm Nhu.

Diệp Ninh có chút đau đầu, cho dù cô không đồng ý thì chắc Ngô Hàm Nhu cũng sẽ tự ý đi qua đó thôi.

“Cô muốn đến thì đến đi.”

Ngô Hàm Nhu chiến thắng khiêu khích nhìn Trịnh Thư Vân.

Trịnh Thư Vân giận muốn chết, nhưng mà vừa định nổi giận thì đã bị Diệp Ninh dùng ánh mắt cản lại.

Diệp Ninh tùy tiện hẹn giờ với Ngô Hàm Nhu, Ngô Hàm Nhu mới hài lòng rời đi.

Trịnh Thư Vân lập tức mất kiên nhẫn: “Sao cô lại đồng ý cho cô ta đi chung chứ?”

“Tính của cô ấy đã như thế rồi, trừ phi chúng ta không đi xem điện ảnh, nếu không thì sao mà thoát được chứ.” Diệp Ninh khá chắc chắn về chuyện này.

Hơn nữa cô thật sự cũng muốn làm rõ, rốt cuộc người mà Ngô Hàm Nhu đang âm thầm bảo vệ là ai?!

Trịnh Thư Vân lập tức hết muốn giận, cái này cũng không sai.

“Hừ, tôi còn đang khá vui vẻ, lại bị cô ta phá hư tâm trạng rồi!”

Trên đường hai người quay về viện gia thuộc, Trịnh Thư Vân gần như là lèm bèm suốt một đường.

Ngay từ đầu Diệp Ninh còn khuyên nhủ vài câu, nhưng mà đến cuối cùng cô cũng bỏ cuộc.

 
Bình Luận (0)
Comment