Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 896

Diệp Ninh đương nhiên sẽ không nghi ngờ về độ chuyên nghiệp của lht ở phương diện này: “Được. Tiếp theo đó anh cần tôi phối hợp cái gì thì có thể liên lạc với tôi bất cứ lúc này.”

“Chuyện này là đương nhiên rồi, nếu hưởng ứng khá tốt thì có lẽ sẽ có rất nhiều báo xã tranh nhau muốn phỏng vấn cô đó. Đến lúc đó cô cũng đừng quá khiêm tốn, phải phô bày ra khí thế của mình! Ha ha ha ha!”

Lý Tử Hằng nói xong lời cuối cùng cũng nhịn không được cười thành tiếng, hiển nhiên cũng tràn ngập lòng tin.

Cảm xúc của Diệp Ninh cũng bị sự hưng phấn của anh ta lây, có chút kích động.

“Tôi biết mình nên làm gì rồi.”

Cúp điện thoại, cô đi đến bên cửa sổ, nhìn mặt trời đang dần dần từ đường chân trời dâng lên.

Cuối cùng thì ngày này cũng đã đến, cuộc sống của cô chắc chắn sẽ xuất hiện thay đổi, mà cô đã chuẩn bị sẵn sàng hết rồi!

Trên đường đi đến đoàn văn công, Diệp Ninh cố ý tìm một quầy bán báo, mua một tờ nhật báo kinh thành.

Huyện thành nhỏ của bọn họ cách kinh thành rất xa, doanh số của báo chí nội địa rõ ràng là tốt hơn rất nhiều.

Nhưng đây cũng chỉ là tình hình ở nơi này thôi.

Cô mở báo ra, khu vực tin tức giải trí nằm ở vị trí phía sau.

Chờ Diệp Ninh tìm được, lập tức nhìn thấy bài báo viết về cô ngay.

Chỉ có chữ viết, không có ảnh chụp.

Đây cũng là quyết định sau khi Diệp Ninh và Lý Tử Hằng thảo luận xong đưa ra, giai đoạn đầu tiên giấu kỹ một chút, làm thị trường tò mò về cô nhiều một chút, chờ đến khúc sau mới có thể dễ thao tác hơn.

Trong bài viết có giới thiệu về cô và các ca khúc trong băng từ, miêu tả rất chuyên nghiệp, hơn nữa còn rất có lực hấp dẫn.

Diệp Ninh nghiêm túc quan sát từ đầu đến cuối, sau đó mới cất báo chí đi.

Đoàn văn công, sóng yên gió lặng.

Hôm nay vẫn phải lên sân khấu trình diễn như cũ, các thành viên trong đội nhạc khí tụ tập lại một chỗ chờ đến giờ lên sân khấu.

 

Diệp Ninh tiện tay nhét báo vào trong ngăn tủ của mình, sau đó đi về phía mấy người Trịnh Thư Vân.

“Các cô có thích cô ấy không? Tôi thích mấy bài hát của cô ấy lắm đó, nghe nói cô ấy sắp phát hành ca khúc mới rồi.”

Mấy cô gái chụm đầu vào nhau ríu rít nói chuyện gì đó, nghe có vẻ rất vui.

Thấy Diệp Ninh đến, bọn họ lập tức kéo cô gia nhập đề tài.

“Diệp Ninh, cô có thích ngôi sao ca nhạc nào không?” Lý Mạn Mạn hưng phấn hỏi.

Diệp Ninh hơi sửng sốt.

Sau đó Lý Mạn Mạn còn nói thêm: “Tôi thích Chân Hồng Phỉ, tôi gần như biết hát hết tất cả các bài hát mà cô ấy từng phát hành đó.”

Diệp Ninh không ngờ lại có thể nghe được tên của Chân Hồng Phỉ ở thời điểm này, sắc mặt trở nên có chút phức tạp.

Cô gái ở bên cạnh cũng phụ họa theo: “Tôi cũng thích cô ấy, lúc cô ấy phát hành cuốn băng từ đầu tiên, tôi còn thức suốt đêm xếp hàng để mua sắm đó, nhưng mà vẫn chưa từng có cơ hội gặp được cô ấy ở ngoài đời.

Trịnh Thư Vân cười hì hì nhìn Diệp Ninh, lặp lại câu hỏi lúc nãy của Lý Mạn Mạn: “Diệp Ninh, cô thích ai?”

TBC

Tuy rằng bọn họ cũng làm công việc liên quan đến văn nghệ, nhưng cũng ảnh hưởng đến việc bọn họ thích ca sĩ khác.

Diệp Ninh suy nghĩ, cũng không nói ra tên của người nào.

Chủ yếu là trước kia cô thật sự chưa từng để ý đến mấy tin tức như ca sĩ hay các ca khúc lưu hành gì đó.

Trịnh Thư Vân nhìn thấy cô tự hỏi dở khóc dở cười: “Cô mua một đống băng từ về, đừng có nói là không thích ai hết nha?” Vậy chẳng phải là lãng phí tiền bạc sao?

Quả nhiên Diệp Ninh gật đầu.

Lúc này lại có một cô gái khác mở miệng nói: “Tôi thì khá thích Mao Tuyết Nam. Cô ấy đến Hồng Hải trong thành của chúng ta ca hát, tôi còn nghĩ là nếu có thời gian chắc chắn sẽ đi qua đó xem nữa.”

Trịnh Thư Vân nghe nhắc đến tên của Mao Tuyết Nam, lập tức trợn trắng mắt.

“Sao cô lại thích loại ca sĩ không có nhân phẩm như Mao Tuyết Nam chứ? Sau này cô đổi người khác thích đi!”

 
Bình Luận (0)
Comment