Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 897

Mọi người đều không ngờ Trịnh Thư Vân sẽ nói ra lời này, bầu không khí sung sướng có chút đọng lại.

Lý Mạn Mạn chậm rãi nói: “Thư Vân, cô gặp Mao Tuyết Nam rồi hả?”

Nếu không thì sao cô ấy lại nói Mao Tuyết Nam không có nhân phẩm chứ.

Trịnh Thư Vân khinh thường nói một câu: “Chưa từng gặp.”

Xung quanh lập tức trở nên yên tĩnh lại.

Vừa lúc cũng sắp đến thời gian lên sân khấu, mọi người mới kết thúc đề tài này.

TBC

Buổi trưa, Diệp Ninh nhận được điện thoại của Trương Quốc Trụ.

“Diệp Ninh, ngày mai băng từ của cô sẽ chính thức tiêu thụ đúng không? Hiện tại trong mấy cửa hàng bán vật dụng ghi âm và ghi hình ở kinh thành đều treo đầy băng rôn viết tên của cô đó. Tôi phải chúc cô băng từ mua may bán đắt trước nha!”

Trương Quốc Trụ có dự cảm lần này Diệp Ninh chắc chắn sẽ nổi tiếng, thành công của cô cũng sẽ có lợi ích cho việc quảng bá điện ảnh.

Ca sĩ đang nổi tiếng là biên kịch của điện ảnh, chiêu trò quảng cáo này bảo đảm sẽ thu hút được sự chú ý của mọi người.

“Cảm ơn lời chúc của đạo diễn Trương. Đúng rồi, Chu Giai Bội ở bên kia có ổn không?”

Từ khi Chu Giai Bội đến kinh thành tới bây giờ cũng đã hơn một tháng, bởi vì Diệp Ninh thật sự bận quá, cho nên vẫn luôn không liên lạc với cô ấy.

“Rất ổn. Điện ảnh đã chính thức bắt đầu quay rồi, suất diễn của cô ấy không có quá nhiều, có lẽ thêm nửa tháng nửa là có thể hoàn thành bộ phận quay chụp.” Nhắc đến Chu Giai Bội, Trương Quốc Trụ cũng rất hài lòng.

Dù sao thì cũng là người do anh ta đích thân dẫn đến, đương nhiên phải chăm sóc nhiều một chút.

“Hơn nữa khả năng học tập của cô gái này cũng không chậm, cũng coi như là cho tôi và Á Thu một bất ngờ.”

Ngay từ đầu bọn họ còn cảm thấy ngoại hình của Chu Giai Bội không đủ đặc biệt, nhưng mà trải qua khoảng thời gian huấn luyện này, biểu diễn mà Chu Giai Bội biểu hiện ra cuối cùng vẫn rất đáng thưởng thức.

Diệp Ninh nghe anh ta nói như thế cũng hoàn toàn yên tâm, lại trò chuyện vài câu đơn giản, Trương Quốc Trụ đang chuẩn bị cúp máy.

“Đạo diễn Trương, anh giúp tôi cảm ơn đạo diễn Ngô nha.”

“Hả?” Trương Quốc Trụ có chút khó hiểu: “Cảm ơn chuyện gì chứ?”

 

Diệp Ninh cũng không giải thích: “Anh cứ nói với ông ấy như thế, ông ấy sẽ hiểu.”

“Xem ra hai người còn có bí mật gì đó giấu tôi à? Được rồi, tôi sẽ chuyển lời thay cô.” Trương Quốc Trụ cười đồng ý.

Ánh mắt Diệp Ninh sâu hơn một chút, cô thật sự cần phải cảm ơn Ngô Á Thu.

Nếu không có Ngô Á Thu giới thiệu, Mộng Kiều Nhụy cũng sẽ không có cơ hội quen biết với Lư Chí Vĩ.

Chuyện này cũng chỉ có ba người là cô, Ngô Á Thu và Lư Chí Vĩ biết được.

Một ngày lại nhanh chóng trôi qua.

Sau khi tan ca, Trịnh Thư Vân sốt ruột rời khỏi đoàn văn công.

“Thư Vân vội vã đi về như thế, có chuyện gì sao?”

“Tôi cảm thấy giống như đi hẹn hò với bạn trai lắm.”

“Đúng đúng đúng, lúc nãy tôi còn thấy cô ấy lén trang điểm nữa.”

Mọi người ríu rít nói chuyện với nhau, đều đang lén lút trêu ghẹo Trịnh Thư Vân, chỉ có Diệp Ninh nghiêm túc nhìn bóng dáng Trịnh Thư Vân đang dần đi xa.

“Diệp Ninh, cô và Thư Vân thân nhau nhất, có phải cô ấy yêu đương rồi không?”

Bọn họ không dám hỏi ngay trước mặt Trịnh Thư Vân, lúc này mọi người đều nhìn về phía Diệp Ninh.

“Tôi cũng không rõ nữa.”

Câu trả lời của Diệp Ninh làm tất cả mọi người đều thất vọng.

Nếu đến cả cô cũng không biết, vậy sẽ chẳng còn ai biết nữa.

“Tôi cá chắc là Thư Vân đang yêu đương, nói không chừng không bao lâu nữa là chúng ta có thể uống rượu mừng của bọn họ đó.” Lý Mạn Mạn vui vẻ nói.

Diệp Ninh không nói một lời, cho dù Trịnh Thư Vân thật sự có được như mong muốn, nhưng cô ấy có dám công bố mối quan hệ của cô ấy với Mục Văn Hạo cho tất cả mọi người biết sao?

Cho dù Diệp Ninh nghĩ cái gì thì Trịnh Thư Vân cũng đã vui vui vẻ vẻ đi đến Hồng hải.

Lần này cô ấy trực tiếp tìm nhân viên phục vụ, nói muốn gặp Mục Văn Hạo.

 
Bình Luận (0)
Comment