Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 898

Nhân viên phục vụ không dám tự tiện quyết định, đến hậu trường tìm chị Dung.

Chị Dung thấy người đó là Trịnh Thư Vân, dẫn cô ấy đến hậu trường.

Chị ta biết Trịnh Thư Vân là bạn của Diệp Ninh, đương nhiên không dám chậm trễ.

“Cô Trịnh, cô ở đây chờ một chút nha.”

Trịnh Thư Vân nói một tiếng “cảm ơn”, sau đó tìm đại một góc ngồi xuống.

Đây là lần đầu tiên cô ấy đến hậu trường, khá tò mò với nơi này.

So với đằng trước thì nơi này có vẻ nhỏ hơn rất nhiều, phần lớn không gian đều xếp đầy gương trang điểm và trang phục biểu diễn.

Các vũ nữ vô cùng bận rộn, liên tục ra ra vào vào.

Cô ấy nhìn xuyên qua khu vực công cộng này, nhìn về phía đi thông đến văn phòng của Mục Văn Hạo, nơi đó rõ ràng yên lặng hơn rất nhiều.

Bên cạnh còn có mấy căn phòng trang điểm cá nhân, cửa đóng chặt lại, hòa toàn không biết bên trong có cái gì.

Trịnh Thư Vân nghĩ hôm nay cô ấy muốn hẹn Mục Văn Hạo cùng nhau đi ra ngoài xem điện ảnh, cũng không biết Mục Văn Hạo có rảnh không, có đồng ý hay không?

TBC

Nếu như anh ta không đi thì cô ấy cũng có thể ở lại đây nói chuyện, gia tăng tình cảm.

Nhưng mà cô ấy còn chưa chờ được chị Dung về, lại nhìn thấy Mao Tuyết Nam từ trong phòng trang điểm đi ra.

Mao Tuyết Nam nhìn thấy cô ấy, đầu tiên là hơi sửng sốt, sau đó mang giày cao gót đi qua đó.

Không hiểu sao Trịnh Thư Vân rất ghét Mao Tuyết Nam.

“Cô Trịnh, sao cô lại ở chỗ này thế?” Mao Tuyết Nam lại khá tự nhiên hào phóng, chủ động chào hỏi với cô ấy.

“Tôi đến tìm...” Tên của Mục Văn Hạo đã đến bên miệng của Trịnh Thư Vân nhưng cô ấy vẫn cẩn thận nuốt ngược vào trong.

Cô ấy không cần thiết phải nói cho cô gái này biết cô ấy đến đây làm gì.

 

Nhưng mà cho dù cô ấy không nói thì thông qua hành vi cô ấy theo bản năng nhìn sang hướng bên đó, Mao Tuyết Nam cũng đã đoán được cái gì.

“Cô đến tìm ông chủ Mục hả?”

Mao Tuyết Nam đảo mắt láo liên, nhớ đến cảnh lần đầu tiên cô ta gặp được cô ấy thì cô ấy cũng uống say ở trong hậu trường.

Tình huống này có chút thú vị rồi đây.

Mục Văn Hạo đã có vị hôn thê là Mộng Kiều Nhụy, nhưng người anh ta thật sự thích chính là Diệp Ninh.

Mà Trịnh Thư Vân ở đối diện lại là bạn thân của Diệp Ninh, hiện tại trông thì có vẻ Trịnh Thư Vân cũng có tình cảm không đơn thuần với Mục Văn Hạo.

Mối quan hệ rối loạn như thế, đến cả cô ta cũng đều cảm thấy rất kinh ngạc, rồi lại vô cùng thú vị.

Trịnh Thư Vân không thừa nhận, nhưng cũng không phủ nhận.

Mao Tuyết Nam cười khanh khách, thật sự không ngờ Mục Văn Hạo lại sát gái đến mức này.

Trịnh Thư Vân không vui nhíu mày: “Cô cười gì chứ?”

Mao Tuyết Nam khó khăn lắm mới nhịn cười được: “Tôi đột nhiên nhớ đến một chuyện buồn cười mà thôi. Ông chủ Mục đang ở trong văn phòng đó, sao cô không trực tiếp đi vào đi? Đúng rồi, vị hôn thê của anh ấy cũng ở đó, có lẽ cô đến không đúng lúc rồi.”

Hơi thở Trịnh Thư Vân hơi gián đoạn, sắc mặt thay đổi.

Cô ấy chỉ muốn nhanh chóng nhìn thấy Mục Văn Hạo, lại hoàn toàn quên mất Mộng Kiều Nhụy.

Tuy rằng cô ấy biết người Mục Văn Hạo thích chính là Diệp Ninh, thái độ với Mộng Kiều Nhụy thì có lẽ chỉ là vì muốn giữ cô ta lại Hồng Hải ca hát, nhưng dù sao thì Mộng Kiều Nhụy cũng là vị hôn thê danh chính ngôn thuận của Mục Văn Hạo.

Cho dù ngoài miệng nói không để ý, nhưng mà đối mặt với Mộng Kiều Nhụy, Trịnh Thư Vân vẫn có chút chột dạ và mất tự nhiên.

“Tôi đến tìm ông chủ Mục có chuyện muốn nói, cô đừng suy nghĩ miên man.”

Cô càng che che giấu giấu như thế thì Mao Tuyết Nam lại càng muốn làm lớn chuyện lên.

“Cô Trịnh hiểu lầm rồi, tôi không có suy nghĩ lung tung. Ý của tôi là, ông chủ Mục của chúng tôi và vị hôn thê của anh ấy có tình cảm khá tốt, hiện tại có lẽ đang củi khô lửa cháy trong văn phòng, cho nên tôi mới nói là cô đến không đúng lúc.”

 
Bình Luận (0)
Comment