Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 905

Buổi sáng, bảy giờ năm mươi phút.

Nhà xuất bản ảnh âm kinh thành.

Lý Tử Hằng ngồi ở trong văn phòng, nhìn chằm chằm vào kim đồng hồ trên đồng hồ.

Cả văn phòng đều im lặng không một tiếng động.

Bảy giờ năm mươi tám phút, anh ta sốt ruột cầm ống nghe lên.

Bảy giờ năm mươi chín phút, ấn nhanh một dãy số.

Ngay khoảnh khắc điện thoại được kết nối, vừa lúc là tám giờ đúng.

“Mở bán!”

Anh ta chỉ nói hai chữ.

Trong giọng nói tràn ngập căng thẳng, lại có chờ mong.

Lúc buông ống nghe xuống, trái tim của anh ta cũng nhảy lên đến cổ họng.

Hôm nay là ngày đầu tiên băng từ phát hành, tuy rằng phản hồi của thị trường trong ngày đầu tiên không thể quyết định được hướng phát triển của sau này, nhưng đương nhiên vẫn là càng cao càng tốt.

Hôm nay chắc chắn là một ngày anh ta không thể nào bình tĩnh được.

TBC

Sáng sớm, đường phố tiểu huyện thành dần dần trở nên náo nhiệt.

Người đi làm, người đi học, người làm ăn buôn bán bận bận rộn rộn, đều đi làm việc của mình.

Cửa hàng ở hai bên đường lần lượt mở ra.

Trong tiệm bán các sản phẩm ghi âm và ghi hình, người bán hàng đã đặt băng từ của Diệp Ninh lên vị trí dễ thấy nhất của kệ trưng bày, băng rôn mở bán màu đỏ rực càng hấp dẫn lực chú ý của người khác.

Lúc này Diệp Ninh vẫn cứ đi vào đoàn văn công giống như bình thường, trông chẳng có chút khác thường nào cả.

Trịnh Thư Vân còn căng thẳng hơn đương sự là cô, thỉnh thoảng lại nhích tới nhích lui.

Ngày hôm nay bọn họ còn có nhiệm vụ biểu diễn, cho nên hoàn toàn không biết tình huống bên ngoài như thế nào?

Nhìn dáng vẻ bình tĩnh của Diệp Ninh, Trịnh Thư Vân thật sự là bội phục cô sát đất.

 

“Cô thật sự không hề căng thẳng chút nào sao?”

Cô ấy hạ thấp giọng khe khẽ nói nhỏ với cô.

Diệp Ninh hỏi ngược lại: “Căng thẳng gì chứ?”

Trịnh Thư Vân dở khóc dở cười: “Đương nhiên là lo không biết băng từ có bán được hay không đó.”

Tuy rằng cô có thực lực, ca khúc cũng rất hay, nhưng lỡ như thị trường lại không ưa chuộng gì sao đây?

Đây chính là hộp băng từ đầu tiên của cô, nếu bán không tốt, chỉ sợ về sau sẽ không còn có cơ hội nữa đúng không?

“Chuyện nên làm tôi đều đã làm, những chuyện còn lại không phải người ngoài có thể khống chế, cho nên cứ thuận theo tự nhiên đi.” Diệp Ninh thật sự nghĩ như thế, nhưng thật ra trong lòng cũng khá chắc chắn.

Các ca khúc khác trong băng từ đều có chất lượng khá tốt, nhưng mà bài hát mà cô bỏ thêm vào chính là bài hát từng khiến cho giới ca hát oanh động, hiện tại không có lý do gì mà mọi người không thích cả.

Đương nhiên cô chắc chắn sẽ không nói những lời này cho bất cứ người nào.

Trịnh Thư Vân cảm thán nói: “Trạng thái của cô cũng tốt thật đó. Nếu tôi là cô, chắc hôm nay không đi làm được luôn.”

Diệp Ninh cười cười: “Thật sự không đến mức đó.”

Trịnh Thư Vân nhìn những thành viên khác trong đội ca hát, hình như cũng không có ai biết chuyện Diệp Ninh thu ca khúc, hôm nay sẽ phát hành băng từ.

Tình hình nơi này của bọn họ chỉ sợ cũng chính là tình hình chung của đại đa số mọi nơi, đây cũng không phải dấu hiệu tốt lành gì.

Đến gần trưa, điện thoại trên bàn làm việc của Lý Tử Hằng vang lên.

Anh ta cũng không lập tức cầm ống nghe lên ngay mà lại hít một hơi thật sâu, chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, sau đó mới nghe máy.

“Chủ nhiệm Lý, chúng tôi vừa mới xác nhận với các điểm bán hàng, hiện tại doanh số băng từ Diệp Ninh khoảng năm trăm.”

Gương mặt Lý Tử Hằng đều trở nên căng chặt, im lặng suốt ba giây mới nói một câu: “Tôi biết rồi.”

Anh ta buông ống nghe xuống, có chút suy sút ngồi trên ghế.

Một buổi sáng, mười mấy thành phố, mấy chục điểm bán hàng lớn nhỏ khác nhau, vậy mà doanh số chỉ mới năm trăm hộp. Con số này nếu đặt ở các ca sĩ mới vừa xuất đạo khác thì cũng coi như còn có thể nghe được.

Nhưng mà còn thua xa những gì bọn họ đang kỳ vọng.

Anh ta chỉ có thể tự an ủi mình, dù sao thì cũng chỉ mới một buổi sáng, thị trường còn chưa bắt đầu nóng lên.

Không đến mười phút sau, bên phía Chân Hồng Phỉ cũng nhận được tin tức.

 
Bình Luận (0)
Comment