Trong văn phòng, ngoại trừ Lâm Thanh ra thì còn có hai người đàn ông xa lạ khác.
Diệp Ninh đi vào, lực chú ý của hai người kia đều tập trung về phía cô, hơn nữa còn lộ ra vẻ mặt bất ngờ.
Lâm Thanh chủ động giới thiệu cho bọn họ: “Diệp Ninh, hai người này là phóng viên của tòa soạn tỉnh, cố ý đến đây phỏng vấn cô.”
Diệp Ninh có chút kinh ngạc, không ngờ phóng viên trong tòa soạn của huyện còn chưa có động tĩnh gì mà phóng viên của tòa soạn ở tỉnh đã chạy đến trước rồi.
Ba người bắt tay, chào hỏi nhau.
“Đồng chí Diệp Ninh, chúng tôi đã nghe ca khúc của cô rồi, muốn đăng một bài phỏng vấn cho cô, có thể chứ?”
Hiện tại toàn bộ phố lớn ngõ nhỏ trong tỉnh thành đều đang bàn tán về ngôi sao ca nhạc mới trong giới ca hát là Diệp Ninh, bọn họ đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này.
Nhất là khi nhìn thấy Diệp Ninh ở ngoài đời thì lại càng cảm thấy chuyến đi này thật sự rất xứng đáng.
Diệp Ninh đầu tiên là nhìn về phía Lâm Thanh.
Lâm Thanh cho cô một ánh mắt khẳng định.
Lúc trước khi Lý Tử Hằng gọi điện thoại đến, Lý Tử Hằng cũng đã bày tỏ rất rõ ràng, bảo cô không cần quá khiêm tốn, nếu phóng viên của tòa soạn tỉnh đã đến, đương nhiên là không có lý do gì phải từ chối cả.
“Không thành vấn đề, tôi có cần phải chuẩn bị gì không?”
Hai phóng viên không ngờ cô lại đồng ý dứt khoát như thế, lập tức mỉm cười.
“Không cần, chúng tôi sẽ hỏi cô một vài câu hỏi, cô chỉ cần trả lời là được rồi.”
Lâm Thanh sắp xếp làm Diệp Ninh dẫn theo bọn họ đến phòng khách làm phỏng vấn, bảo Từ Minh Vũ cũng đi qua đó.
Từ Minh Vũ hiểu ý của Lâm Thanh, bởi vì đây là lần đầu tiên Diệp Ninh được phóng viên phỏng vấn, nói không chừng trong quá trình này sẽ gặp được một vấn đề hoặc chuyện khó xử nào đó, anh ta có mặt ở đó cũng có thể hỗ trợ một chút.
Nhưng mà chờ đến khi nghe xong cuộc phỏng vấn của Diệp Ninh và phóng viên, Từ Minh Vũ thật sự bội phục Diệp Ninh sát đất.
Diệp Ninh không chỉ ứng phó được các câu hỏi của hai phóng viên một cách hoàn mỹ, lại còn có vẻ rất nhẹ nhàng, mỗi một câu trả lời đều không hề có sơ hở gì.
Cuối cùng chẳng những có thể đặt được mục đích quảng bá cô, còn âm thầm mang thêm công lao đào tạo bồi dưỡng của đoàn văn công nữa.
Đây chắc chắn là hiệu quả mà trong đoàn mong muốn nhất.
Chẳng qua đến cuối cùng khi hai phóng viên muốn chụp ảnh cô thì cô lại từ chối.
Lý do đưa ra cũng cực kỳ thành khẩn, nói là cô đã ký hợp đồng với nhà xuất bản ảnh âm kinh thành, tạm thời không thể tuyên bố bất cứ tin tức có liên quan đến ảnh chụp lên trên báo chí.
Hai người lập tức tỏ vẻ hiểu được, dù sao thì hiện tại nhiệt độ của Diệp Ninh vẫn chưa dâng lên đến tối cao, để lại một vài thứ bí mật để quảng cáo thì cũng chỉ là cách làm bình thường mà thôi.
Thật ra Diệp Ninh hoàn toàn không nghĩ đến mấy thứ này, hiện tại đại đa số mọi người ở bên ngoài đều chỉ biết đến tên của cô, còn chưa biết mặt mày cô ra sao, có lẽ cô đi ra ngoài còn có thể có chút tự do.
Một khi ảnh chụp của cô xuất hiện trên báo, chỉ e là sau này cho dù cô có đi đến nơi nào cũng đều sẽ bị người ta nhận ra.
Tuy rằng đây chỉ là chuyện sớm muộn gì mà thôi, nhưng có thể trễ được ngày nào thì hay ngày đó vậy.
Diệp Ninh và Từ Minh Vũ phỏng vấn xong, tiễn hai phóng viên đi ra ngoài.
Từ Minh Vũ không khỏi thầm cảm thán trong lòng, tuy rằng trước kia trong đoàn cũng có một vài người hơi nổi tiếng, nhưng lại chưa từng có ai lợi hại như Diệp Ninh.
Diệp Ninh ở trong đoàn vốn dĩ cũng đã có được sức ảnh hưởng rất lớn rồi, chỉ e là từ nay về sau cô sẽ càng được trong đoàn coi trọng hơn nữa.
Phòng thay quần áo của đội nhạc khí, Trịnh Thư Vân ngượng ngùng xoắn xuýt kéo Lý Mạn Mạn vào trong mộ góc.
Cô ấy vẫn cảm thấy chuyện mình quan hệ với Mục Văn Hạo có gì đó không được đúng cho lắm, cho nên mới cố ý đi tìm Lý Mạn Mạn để xác minh.
Đương nhiên cô ấy tuyệt đối không dám nói là chính cô ấy, chỉ đành mượn cớ nói là có một người bạn.
TBC
Dù sao thì chuyện chưa kết hôn đã phát sinh quan hệ, mọi người đều sẽ không chấp nhận được.