Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 946

Mà lúc này Diệp Ninh đang ở trong đài phát thanh của địa phương, tiếng hành phát thanh phỏng vấn.

MC đầu tiên là dựa theo bản thảo đã bàn bạc trước đó với Diệp Ninh, hỏi một vài câu hỏi bình thường, sau đó lại trò chuyện đến linh cảm sáng tác của ca khúc do chính cô sáng tác kia.

Diệp Ninh nhẹ nhàng giải thích.

Chờ đến khi đến phân đoạn tương tác với người nghe, máy bàn của bộ phận phát thanh suýt chút nữa đã bị nổ tung.

Các fans mê ca nhạc được kết nối máy đều đang biểu đạt tình cảm yêu thích với Diệp Ninh.

Diệp Ninh nghiêm túc lắng nghe, tương tác với bọn họ.

Sự tò mò của mọi người về cô đã dâng lên đến đỉnh điểm.

“Cuối cùng không biết có thể mời cô Diệp hát chay cho chúng tôi nghe vài câu trong ca khúc mới của băng từ không?”

MC đột nhiên đưa ra yêu cầu như thế, lúc trước khi bàn bạc thì không hề nhắc đến yêu cầu này.

Đạo diện phát thanh hoảng sợ, lo lắng nhìn về phía Diệp Ninh.

Hát chay thì cần bản lĩnh rất cao, hiện tại Diệp Ninh đang là người nổi tiếng nhất, lỡ như nếu hát lệch nhịp hoặc xuất hiện tình huống gì khác thì chuyện này cũng rất phiền phức.

Mặt mày Diệp Ninh vô cùng bình tĩnh, hơi ấp ủ một chút cảm xúc, sau đó lập tức mở miệng.

Tiếng hát du dương không khác gì tiếng hát bên trong băng từ.

Đạo diễn phát thanh như trút được gánh nặng, đồng thời cũng cực kỳ án thưởng Diệp Ninh.

Người ta nổi tiếng đúng là rất hợp tình hợp lý, thực lực như thế này hơn xa mấy ca sĩ bình thường rất nhiều.

Diệp Ninh hát xong, lập tức dời đề tài đến băng từ ca khúc mới của cô, hoàn mỹ kết thúc cuộc phỏng vấn này.

Từ trong đài phát thanh đi ra, Diệp Ninh leo lên chiếc xe mà đoàn văn công sắp xếp cho cô.

Đường phố nhìn đâu cũng thấy biểu ngữ treo tên của cô, đến cả cô cũng không ngờ được mọi chuyện sẽ hoành tráng đến thế.

Ngay lúc cô chăm chú quan sát đường phố, tài xế đột nhiên phanh gấp dừng xe lại.

Diệp Ninh không hề chuẩn bị tinh thần, cơ thể nhào về phía trước, may mà cô phản ứng lại kịp.

“Sao thế?”

 

Cô vừa hỏi, vừa ngẩng đầu lập tức nhìn thấy một chiếc xe hơi đang cản ở phía trước.

Lúc này hai chiếc xe cách nhau chưa đến một mét, nếu tài xế đạp phanh chậm một chút nữa thì chắc chắn sẽ đụng trúng.

Diệp Ninh chỉ mới liếc mắt nhìn thoáng qua chiếc xe hơi kia, mặt mày lập tức sa sầm xuống.

“Chiếc xe này đột nhiên từ đâu xông ra.” Tài xế cũng còn sợ hãi, nhanh chóng giải thích: “Để tôi xuống xem thử.”

Nhưng mà không đợi anh ta xuống xe, cửa xe của đối phương đã mở ra, Mục Văn Hạo từ bên trong đi xuống.

Đã khá lâu rồi Diệp Ninh không gặp được Mục Văn Hạo, nhưng mà cô biết khoảng thời gian gần đây gần như ngày nào Trịnh Thư Vân cũng đều sẽ đến Hồng Hải.

Người đàn ông kia vẫn lộ ra vẻ mặt lạnh nhạt, nhanh chóng bước về phía cô.

Tài xế không biết Mục Văn Hạo là ai, hơn nữa Mục Văn Hạo còn hừng hực khí thế, sắc mặt khủng bố, lập tức đề phòng.

Công việc của anh ta là đưa đón Diệp Ninh, hơn nữa phụ trách sự an toàn của cô ở bên ngoài.

“Đồng chí Diệp Ninh, cô đừng nhúc nhích, để tôi đi ra ngoài xem sao.”

“Không cần, tôi quen người này.”

Câu trả lời của Diệp Ninh làm thần kinh căng thẳng của tài xế thả lỏng lại, nếu là người quen, vậy chắc sẽ không có nguy hiểm gì.

Mục Văn Hạo dừng chân lại trước cửa xe.

Diệp Ninh không quá tình nguyện mà hạ cửa sổ xe xuống.

Tuy rằng trên đường phố có không ít người đi tới đi lui, nhưng không có ai để ý đến bọn họ.

Ánh mắt Mục Văn Hạo khi nhìn về phía Diệp Ninh giống hệt như lần đầu tiên bọn họ gặp nhau, lạnh nhạt lại xa cách.

“Cô đi theo tôi, hay là để tôi đi theo cô?”

Diệp Ninh rõ ràng cảm nhận được thái độ của Mục Văn Hạo đã thay đổi, nhưng hiện tại bảo cô lên xe của Mục Văn Hạo, cô chắc chắn sẽ không làm theo.

“Anh đi trước dẫn đường đi.”

Mục Văn Hạo dùng im lặng thay cho câu trả lời, nhanh chóng quay lại xe của mình.

TBC

Diệp Ninh đoán không ra người đàn ông này có ý đồ gì, chỉ có thể ra hiệu cho tài xế đi theo phía sau.

 
Bình Luận (0)
Comment