“Anh nói Diệp Ninh sẽ đến kinh thành, lại còn tổ chức buổi gặp mặt nữa hả?!”
Trong đoàn phim của Đan Thăng, Lý Hiểu nghe Xà Hoành Minh báo tin tức này, sắc mặt âm u đến muốn nhỏ ra nước.
TBC
Đối với cô ta mà nói, một tháng này chẳng khác nào một cơn ác mộng.
Cô ta trơ mắt nhìn mức độ nổi tiếng của Diệp Ninh dần dần tăng cao, cuối cùng đạt đến trình độ không thể nào khống chế được.
Hiện tại không chỉ cả kinh thành, có lẽ người dân trên cả nước đến đã biết đến tên của Diệp Ninh rồi.
Mỗi đêm cô ta đều nằm mơ thấy ác mộng, trong mộng đều là cảnh Diệp Ninh trở nên nổi tiếng sau đó kiêu căng ngạo mạn nhìn về phía cô ta.
Không chỉ có sắc mặt của Lý Hiểu khó coi mà Đan Thăng cũng giống như thế.
Nhưng mà suy nghĩ của ông ta lại khác với Lý Hiểu, Lý Hiểu là bởi vì Diệp Ninh, mà Đan Thăng thì lại lo không biết sự nổi tiếng của Diệp Ninh có ảnh hưởng đến nhiệt độ bộ điện ảnh của ông ta hay không.
Dù sao thì thời gian công chiếu bộ điện ảnh của Ngô Á Thu cũng sẽ không chênh lệch quá nhiều với ông ta. Bên kia không chỉ có được biển quảng cáo là đạo diễn nổi tiếng Ngô Á Thu, hiện tại lại có thể một chiêu ngôi sao ca nhạc nổi tiếng hiện tại chính là biên kịch, cho dù cuối cùng điện ảnh rất bình thường thì cũng đã đủ để hấp dẫn phòng bán vé rồi.
Mà hai bộ điện ảnh có đề tài giống nhau, phòng bán vé của một bên cực cao thì chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến bên còn lại.
“Tôi đã nhờ bạn bè hỏi thăm rồi, thời gian tổ chức buổi gặp mặt có lẽ là thứ sáu tuần sau.” Xà Hoành Minh biết rõ hiện tại ngoại trừ việc để ý tình hình của Diệp Ninh, trơ mắt nhìn người ta nổi tiếng ra thì bọn họ đã không thể làm gì khác.
Đan Thăng thở dài, tuy rằng ông ta chưa từng gặp mặt Diệp Ninh ngoài đời, nhưng mà thông qua lời kể lại của Lý Hiểu và Xà Hoành Minh thì ông ta cũng biết cô chắc chắn là một người rất đẹp.
“Xem ra đã đến lúc nên tìm cơ hội gặp mặt cô ca sĩ đang nổi tiếng này một lần rồi.”
Hiện tại Diệp Ninh đang muốn phát triển ở cả giới phim ảnh và giới ca hát, lưng dựa vào hai ngọn núi lớn là Ngô Á Thu và nhà xuất bản ảnh âm kinh thành, cho dù là ông ta thì cũng phải vội vàng muốn kết bạn.
Ngay từ đầu Lý Hiểu còn có thể khống chế cảm xúc, nhưng những lời này của Đan Thăng giống như đốt một dây pháo trong lòng cô ta, làm cô ta lập tức nổi điên.
“Đạo diễn Đan, ông có ý gì hả? Rõ ràng ông biết Diệp Ninh là loại người gì mà, người như thế thì cần gì phải đi gặp mặt chứ?”
Cô ta đã từng nói xấu, bịa đặt Diệp Ninh trước mặt Đan Thăng, hiện tại lại càng ăn nói không lựa lời.
Trước kia Đan Thăng thật sự tin tưởng những gì cô ta nói, nhưng mà sau này khi Diệp Ninh dần nổi tiếng, ông ta cũng nghiêm túc lắng nghe ca khúc của Diệp Ninh, phát hiện hình như Diệp Ninh cũng không phải tệ hại như những gì Lý Hiểu nói.
Cô có giọng hát rất hay, mỗi một ca khúc đều có thể bày ra thực lực của chính mình.
Nhất là ca khúc do chính cô sáng tác, cho dù là lời bài hát, giai điệu hay cách trình diễn, đều có thể nói là tác phẩm xuất sắc từ trước đến nay đều hiếm có khó tìm.
Hơn nữa đây không phải là đánh giá của một mình ông ta, doanh số băng từ cũng đã là minh chứng chân thật nhất.
Cho nên hiện tại thấy Lý Hiểu tức giận, tuy rằng ông ta cũng có thể thông cảm, nhưng sẽ không tin tưởng nữa.
Có thể trở thành đạo diễn có tiếng trong giới phim ảnh, đầu óc của ông ta chắc chắn sẽ không thua người bình thường, có rất nhiều chuyện Đan Thăng đều hiểu rõ trong lòng.
“Biên kịch Lý, cô bình tĩnh trước đi, tôi cũng chỉ thuận miệng nói thế thôi.”
Mặt ngoài ông ta trấn an cảm xúc của Lý Hiểu, nhưng trong lòng đã có tính toán.