Diệp Ninh trò chuyện vui vẻ vẻ Tiền Siêu và Lý Tử Hằng, hai người cũng không hề có ý định vội vàng kết thúc cuộc trò chuyện, điều này là cho Diệp Ninh có chút thương hại cho cô gái đang ngồi ở phòng kế bên.
“Quy trình của buổi gặp mặt đại khái sẽ là như thế, ngoại trừ một ít phóng viên được mời đến ra, còn sẽ mở một ít suất cho các fans mê ca nhạc vào tham dự. Đến lúc đó cô sẽ ký tên vào băng từ cho bọn họ.
Diệp Ninh biết phân đoạn này coi như là đáp lại fans mê ca nhạc, nhà xuất bản sắp xếp rất hợp lý, cô không có ý kiến gì hết.
“Ngoài ra, trong buổi gặp mặt đó, chúng tôi còn sẽ mời nhà soạn nhạc Nghiêm Hân đế tham dự nhà soạn nhạc Nghiêm rất có kinh nghiệm ở phương diện này, cũng có thể giúp đỡ cho cô đôi chút.”
Lúc Lý Tử Hằng nhắc đến Nghiêm Hân thì giọng nói không còn nhẹ nhàng như lúc trước.
Thật ra cũng không phải là bọn họ mời Nghiêm Hân, mà là Nghiêm Hân biết được nhà xuất bản tổ chức buổi gặp mặt, cố ý liên lạc với bọn họ, nói là ông ta cũng muốn tham dự góp vui.
TBC
Nhà xuất bản suy nghĩ một lúc, quyết định đồng ý với yêu cầu lần này của Nghiêm Hân.
Dù sao thì Nghiêm Hân cũng là một nhà soạn nhạc rất có danh tiếng, có thể khống chế được tình huống này.
Diệp Ninh không có phản ứng gì trước quyết định này, đáp: “Được.”
Tiền Siêu không ngờ Diệp Ninh lại dễ nói chuyện đến thế, càng hài lòng về cô hơn.
Chuyện công việc đã nói xong, tiếp theo đây nên bàn đến chuyện hợp tác.
“Băng từ đã phát hành được tròn một tháng, đây là thống kế tiêu thụ cả nước, cô xem đi.”
Lý Tử Hằng vừa nói vừa đưa bản thống kế đến trong tay Diệp Ninh.
Tuy rằng Diệp Ninh đã đoán được con số đại khái, nhưng mà khi nhìn thấy con số hai mươi ba vạn sáu nghìn bốn trăm ba mươi bảy ghi bên trên thì vẫn có chút chấn động.
Cô đương nhiên là biết rất rõ số liệu tiêu thụ này ở thời buổi hiện tại đại biểu cho thứ gì.
Cô càng biết rõ doanh số có thể cao đến mức này, bài hát kia của cô cũng đã góp rất nhiều công sức.
Quả nhiên chỉ cần là ca khúc hay thì cho dù là lúc nào cũng đều có thể làm thị trường cộng minh.
Cô nhìn sơ qua, sau đó ngước mắt lên.
Vẻ mặt Lý Tử Hằng vô cùng nghiêm túc: “Cô không kiểm tra đối chiếu kỹ hơn sao?”
Diệp Ninh cười nói: “Tôi tin tưởng nhà xuất bản.”
Nếu bọn họ thật sự muốn làm giả con số này thì cô có muốn truy cứu cũng không có cách nào.
Lòng tin này đã lấy lòng Tiền Siêu và Lý Tử Hằng.
Trước khi Lý Tử Hằng nói tiếp thì hơi nhìn thoáng qua Vương Kim đang ngồi trong góc.
Hiển nhiên cuộc nói chuyện tiếp theo đó không tiện để người ngoài nghe được.
Diệp Ninh hiểu ý của anh ta, chỉ bình tĩnh nói: “Anh ấy là người của tôi.”
Chỉ một câu nói đã để lộ sự tin tưởng của cô dành cho Vương Kim.
Lý Tử Hằng nghe cô nói thế, cũng không đề phòng nữa, lập tức mở cặp táp, lấy một phong bì dày cộm ra.
“Dựa theo quy định của hợp đồng, đây là phần lợi nhuận băng từ chia cho cô, cô đếm lại đi.”
Diệp Ninh cũng không chỉ là ca sĩ ký hợp đồng với nhà xuất bản, hơn nữa bọn họ còn là hình thức hợp tác hoàn toàn. Mỗi một hộp băng từ bán đi đều có một phần của Diệp Ninh, mà phần tiền lời này cũng đã đủ để đẩy Diệp Ninh đến một tầm cao mới.
Mà hợp đồng này từ trước đến nay chưa từng có, có lẽ sau này cũng sẽ không có, cho nên đương nhiên là càng ít người biết càng tốt.
Vương Kim đảo mắt nhìn qua phong thư kia, đáy mắt chợt lóe lên chút khiếp sợ.
Dày cộm như thế, bên trong chắc chắn không phải là số tiền nhỏ.
Anh ấy đột nhiên có chút đau lòng cho Cố Phong.
Một cô gái vừa biết cách kiếm tiền, lại xinh đẹp, còn tài giỏi, nổi tiếng như thế, có lẽ sau này cũng sẽ trở thành một người phụ nữ có danh vọng trong xã hội, Cố Phong muốn theo đuổi người ta, thật sự quá khó khăn.
“Không cần đếm, vẫn là câu nói kia, tôi tin tưởng nhà xuất bản.” Diệp Ninh không chút hoang mang thu phong thư đi, cô biết từ nay về sau cô sẽ hoàn toàn tự do về mặt tài chính.
Cô đã đạt được mục tiêu nhỏ đầu tiên của mình.