Lần này Hạ Linh Vân thật sự nổi giận, nhất là cô ta ở chỗ này chờ gần một tiếng đồng hồ, Lý Tử Hằng mới xuất hiện, càng làm cô ta cảm thấy mình không được coi trọng.
Lý Tử Hằng thấy cô ta đã phát tiết xong, mới không chút hoang mang giải thích.
“Linh Vân, cô thật sự hiểu lầm rồi. Cô và Diệp Ninh đều là ca sĩ ký hợp đồng của nhà xuất bản, thái độ của nhà xuất bản đối với hai người đều là bình đẳng. Chúng tôi dời thời gian thu âm của cô lại, thứ nhất là bởi vì các ca khúc còn chưa sáng tác xong hết, thứ hai là hiện tại băng từ của Diệp Ninh đang bán rất đắt, nếu hiện tại lại phát hành ca khúc mới của cô, cô chắc chắn sẽ bị ảnh hưởng.”
“Nói thì nghe hay lắm, thật ra cũng chỉ là lấy cớ và nghiêm trọng hóa vấn đề mà thôi.” Hạ Linh Vân xụ mặt, không thèm nghe.
Lý Tử Hằng tăng thêm âm lượng: “Tôi có nghiêm trọng hóa vấn đề lên hay không thì cô cứ nhìn tình hình ca khúc mới của Chân Hồng Phỉ là biết rồi.”
Vẻ mặt của Hạ Linh Vân lập tức cứng lại.
Mười ngày trước Chân Hồng Phỉ đã phát hành ca khúc mới, kết quả mười ngày trôi qua lại chẳng tạo nên chút tiếng vang gì cả, nghe nói hình như doanh số băng từ cũng chỉ vừa mới vượt qua một nghìn, trở thành trò cười trong giới.
Lý Tử Hằng biết đã nắm thóp được Hạ Linh Vân, tiếp tục nói: “Mức độ nổi tiếng của Chân Hồng Phỉ cũng không nhỏ, nếu không phải thời cơ phát hành ca khúc không đúng, chắc chắn sẽ không gặp phải tình huống như thế này.”
Hạ Linh Vân không muốn bị thuyết phục dễ dàng như thế: “Có lẽ là vì tập nhạc mới của cô ta chẳng ra cái gì thì sao.”
Lý Tử Hằng cười nói: “Vậy thì cô lại càng nên chờ, hiện tại chúng tôi đang chau chuốt lại ca khúc mới của cô, vậy chẳng phải càng chứng minh nhà xuất bản coi trong cô hơn sao?”
Ánh mắt của Hạ Linh Vân hơi d.a.o động, thật ra trong lòng cô ta cũng biết rõ, Lý Tử Hằng cho cô ta phát giận như thế cũng chỉ là vì anh ta bị đuối lý mà thôi.
Nếu cô ta thật sự trở mặt với nhà xuất bản, cuối cùng người có hại sẽ vẫn chỉ là cô ta thôi.
Cô ta dần dần thu hồi lửa giận, lại bình tĩnh trở lại.
“Chủ nhiệm Lý, tôi có thể tin tưởng lời anh nói không?”
“Đương nhiên rồi, cô là do chính tay tôi dẫn vào nhà xuất bản, sao tôi có thể không để ý đến cô được chứ.” Lý Tử Hằng lộ ra vẻ mặt chân thành.
Hạ Linh Vân mỉm cười, giống như trở thành một người hoàn toàn khác với lúc nãy.
“Nếu là như thế, vậy không biết nhà xuất bản có thể đồng ý với một yêu cầu của tôi không?”
Lý Tử Hằng vô cùng dứt khoát hỏi: “Cô nói đi, chỉ cần trong nhà xuất bản có thể làm được.”
“Chắc chắn có thể làm được.” Trong ánh mắt của Hạ Linh Vân tràn ngập toan tính: “Diệp Ninh ngoại trừ làm ca sĩ ra thì không phải còn biết sáng tác sao? Dù sao thì ca khúc mới của tôi cũng đã bị dời ngày phát hành lại, không biết có thể để nhà xuất bản ra mặt, bảo cô ta sáng tác một ca khúc cho tôi không?”
Hiện tại trong toàn bộ giới ca hát có ai mà không muốn hưởng ké độ nổi tiếng của Diệp Ninh chứ, mà hai người bọn họ đều là ca sĩ ký hợp đồng của nhà xuất bản, chỉ cần nhà xuất bản chịu đứng giữa làm người giới thiệu, chuyện này cũng không phải không thể làm được.
Hai mắt Lý Tử Hằng hơi híp lại.
Cô ta vừa bực bội vì nhà xuất bản nghiêng tài nguyên cho Diệp Ninh, một bên lại muốn hưởng ké mức độ nổi tiếng của Diệp Ninh, tính toán giỏi thật đó chứ.
“Chủ nhiệm Lý, tôi cũng là người của nhà xuất bản, nếu ca khúc mới của tôi bán đắt, cũng sẽ kiếm tiền cho nhà xuất bản mà.” Hạ Linh Vân cố ý bổ sung thêm một câu.
Lý Tử Hằng cười nói: “Tôi thì không có vấn đề gì rồi, nhưng dù sao thì Diệp Ninh cũng không phải nhà soạn nhạc chuyên nghiệp, hơn nữa khoảng thời gian gần đây hành trình của cô ấy rất dày đặc, chỉ sợ chưa chắc có thời gian để sáng tác ca khúc mới.”