Thập Niên 80, Vợ À! Li Hôn Nào Có Dễ

Chương 999

Mục Văn Hạo không thèm để ý đến lời chất vấn của Mao Tuyết Nam.

Anh ta biết rõ tầm quan trọng của ba bài hát kia, cho dù anh ta tùy ý chọn bừa một người nào đó lên sân khấu, đều sẽ nhận được rất nhiều độ chú ý.

Đúng là lúc trước anh ta dự định để Mao Tuyết Nam biểu diễn thật, nhưng mà không biết vì sao mấy ngày nay tiếng phản đối của Trịnh Thư Vân luôn quanh quẩn bên tai của anh ta.

Anh ta thật sự không cần thiết để một người Diệp Ninh chán ghét đi biểu diễn ca khúc của cô.

“Việc này không cần gấp, cô đi ra ngoài trước đi.”

Mao Tuyết Nam không ngờ Mục Văn Hạo lại dùng một câu nói đơn giản như thế để đuổi cô ta đi, đương nhiên là không cam lòng rồi.

“Ông chủ Mục, nếu anh còn có yêu cầu gì khác với tôi thì đều có thể nói ra...”

“Tôi đã nói là việc này không cần phải sốt ruột.” Mục Văn Hạo đột nhiên tăng cao âm lượng, biểu hiện anh đang rất không vui.

Hơi thở Mao Tuyết Nam hơi khựng lại, lời nói đã đến bên miệng lại bị cô ta nuốt xuống.

Cho dù rời đi thì ý tưởng này vẫn cứ cắm sâu trong lòng của cô ta.

Cho dù dùng cách gì thì cô ta nhất định phải giành lấy được ca khúc cho Diệp Ninh sáng tác...

Quân khu.

“Xác định chưa?”

...

“Được, tôi đã biết. Các cậu nhất định phải nhanh chóng bắt được gã.”

...

TBC

Cúp điện thoại, sắc mặt Trịnh Hồng Xương trầm như nước.

Ông ấy vừa mới nhận được điện thoại của đồn công an, trải qua hơn một tháng tìm kiếm, cuối cùng bọn họ cũng tim được tin tức của Trịnh Toàn Cường.

Trịnh Toàn Cường vượt ngục xong cũng không quyết định ra nước ngoài bỏ trốn mà lại trốn ở trong nước.

Đồn công an vừa mới đưa đến một tin tức đáng tin, ngày hôm qua có người nhìn thấy một người đàn ông rất giống Trịnh Toàn Cường ở ga tàu hỏa Xương Nam.

Bọn họ xác minh xong, người kia rất có khả năng chính là Trịnh Toàn Cường.

 

Mà vé xe lửa mà Trịnh Toàn Cường mua sắm, mục đích lại là kinh thành.

Hiện tại đồn công an kinh thành đã nhận được tin tức, nhanh chóng lên kế hoạch lùng bắt, sau đó bọn họ cũng nhanh chóng thông báo cho Trịnh Hồng Xương, ông ấy vẫn luôn rất để ý đến vụ án này.

Trịnh Hồng Xương liên tục đi tới đi lui trong văn phòng, phân tích hành vi của Trịnh Toàn Cường.

Người đàn ông này vượt ngục xong đã lẩn trốn suốt một tháng, tại sao đột nhiên lại mạo hiểm bại lộ hành tung để đi đến kinh thành chứ?

Thường thì các tội phạm vượt ngục đều muốn trốn tránh khỏi sự lùng bắt của công an, chỉ sẽ lựa chọn trốn trong các vùng núi xa xôi, hành vi này của gã rất không phù hợp với lẽ thường.

Trừ phi gã có lý do gì đó nhất định phải đi.

Trịnh Hồng Xương nhíu chặt mày, đột nhiên nghĩ đến gì đó, lại cầm lấy ống nghe, gọi điện thoại đến văn phòng của Lâm Thanh ở đoàn văn công.

“Diệp Ninh đi kinh thành?”

Nghe được câu trả lời của Lâm Thanh, Trịnh Hồng Xương lập tức có một ý tưởng không hay cho lắm.

“Đúng vậy, mới xuất phát ngày hôm qua.”

Lâm Thanh lại khẳng định lần nữa.

“Ai đi chung với cô ấy? Hiện tại cô ấy đang ở chỗ nào?”

Trịnh Hồng Xương sắc bén đặt câu hỏi làm Lâm Thanh ý thức được khác thường.

“Cô ấy dẫn theo một tài xế, hiện tại đang ở nhà nghỉ của quân khu. Đoàn trưởng Trịnh, đã xảy ra chuyện gì sao?”

Trịnh Hồng Xương cũng không nói thẳng, dù sao thì đó cũng chỉ là phỏng đoán của ông ấy mà thôi, hơn nữa chuyện Cố Phong đi nằm vùng lúc trước cũng coi như là bí mật, Cố Phong cũng chưa từng để lộ thân phận trước mặt Trịnh Toàn Cường.

“Tôi thuận miệng hỏi thôi.”

Ông ấy nói xong lập tức cúp điện thoại.

Sau đó ông ấy lại lập tức gọi điện thoại đến quân khu của kinh thành.

Cho dù chuyện này có phải là ông ấy quá nhạy cảm hay không, đều phải phòng bệnh hơn chữa bệnh.

Ông ấy cầm điện thoại nói rõ ràng tình hình phỏng đoán của mình, bảo bọn họ tốt nhất nên sắp xếp một ít người bảo vệ Diệp Ninh, nếu Trịnh Toàn Cường thật sự xuất hiện thì cũng có thể mượn cơ hội này để bắt giữ gã.

Thái độ ở bên kia cũng rất kiên định, tỏ vẻ nhất định sẽ bảo vệ sự an toàn của Diệp Ninh.

 
Bình Luận (0)
Comment