Chương 130: Con Gấu Bông Đầu Tiên (5)
Mặc dù mình đã ngủ mấy tiếng, nhưng có con gấu thì cô vẫn có thể ngủ tiếp. Trần Chí Khiêm đặt tay trên công tắt đèn, nhìn Phàn Kỳ nằm nghiêng ôm con gấu kima thì lặc đầu rồi ấn công tắc.
Buổi chiều Phàn Kỳ đã ngủ đủ rồi nên lập tức ngủ không được, cô dụi vào gấu trắng lớn, thật sự rất đáng yêu!
Trần Chí Khiêm nhắm mắt lại thì cảm giác càng nhạy bén hơn, động tác nhỏ của cô cũng có thể ảnh hưởng đến anh, cô còn chưa ngủ. Thật sự nghi ngờ cô bao nhiêu tuổi trước khi xuyên đến đây, một gấu rách cũng có thể khiến cho cô cực kìu chuyên chú như thế? Chắc là sẽ không quá nhỏ tuổi đâu nhỉ? Có thể đọc hiểu tài liệu chuyên ngành bằng tiếng anh, có vốn kiến thức phong phú . Mà sao còn ngây thơ như vậy chứ?
Còn chưa ngủ? Còn chưa ngủ? Trần Chí Khiêm nghiêng người: "Phàn Kỳ. "
Phàn Kỳ còn đang hưng phấn dụi dụi thì nghiêng người lại: "Cái gì?"
Cái gì? Trần Chí Khiêm rất muốn biết mình gọi cô là gì, anh nói: "Gấu bông này được lấy ra từ trong kho hàng, qua bao nhiêu tay rồi, không phải là cô không nên đặt nó lên giường sao?"
Anh nói cũng đúng ha! Lúc trước, khi cô mua gấu bông về đều sẽ giao cho dì đi giặt, giặt sạch mới đặt lên giường.
"Ừ. "
Nghe cô nói như vậy, Trần Chí Khiêm mở đèn, vươn tay: "Đưa gấu bông cho tôi, tôi sẽ mang ra ngoài và cất cho cô. "Phàn Kỳ đưa gấu bông lớn màu trắng cho Trần Chí Khiêm, Trần Chí Khiêm thay cô đặt gấu bông lớn màu trắng vào trong phòng khách, anh đi vào tắt đèn, nằm xuống: "Ngủ đi! Cũng đã mười hai giờ rồi. "Trong tay Phàn Kỳ không còn đồ chơi, nhắm mắt lại chưa được bao lâu thì đã ngáp, cô không có gì có thể ôm nên nhanh chóng xoay người, cánh tay đặt ở trên người Trần Chí Khiêm. . . Sáng ngày thứ hai, dù cho Phàn Kỳ rón ra rón rén, nhưng kiếp trước Trần Chí Khiêm có chứng mất ngủ, quay về thì anh cũng không ngủ sâu.
Anh mở mắt ra, sờ soạng đồng hồ đeo tay bên gối đầu, nhìn thấy mới năm giờ sáng thì hỏi: "Phàn Kỳ, sớm như vậy mà em làm gì vậy?”
“Tôi đem gấu bông đi giặt sạch trước, anh ngủ thêm một lúc nữa rồi chúng ta đi chạy bộ, nhân lúc chạy bộ thì đặt con gấu trong máy sấy khô, chờ quay về là đã khô một nửa rồi, có thể đặt ở cửa số phía tây của phòng khách, buổi chiều ánh nắng mặt trời chiếu vào một lúc là buổi tối quay về tôi đã có thể ôm ngủ rồi. "Phàn Kỳ rất vui vẻ mà đi ra ngoài, ngày hôm qua cô ngủ nhiều, chưa kể còn muốn buổi tối ngày mai có thể để gấu bông lớn màu trắng ngủ với cô, nên mới sáng sớm đã tỉnh rồi. Thấy Trần Chí Khiêm mang gấu trắng lớn như thế về cho cô, nên cô quyết định nghe theo anh, sáng sớm hôm nay tiếp tục tập thể dục chạy bộ với anh.
Cô cho dầu gội đầu vào nước rồi ngâm gấu trắng lớn vào, rồi lại đi vo gạo, nấu cháo và bật lửa nhỏ, về phòng vệ sinh giặt sạch gấu bông lớn màu trắng và đổ nước. Cô lại đánh răng rửa mặt, làm những chuyện này xong thì cũng đã gần hơn năm giờ hai mươi, cô đi vào trong phòng: "Trần Chí Khiêm, chạy bộ thôi. "Trần Chí Khiêm dựa vào đầu giường, nửa đêm qua, cô chơi với gấu bông nên khiến cho anh không ngủ được, anh ngủ được năm tiếng từ nửa đêm hôm qua đến giờ, cô dậy thì anh cũng dậy theo, tỉnh thì tỉnh rồi, nhưng mà ngủ không ngon nên hơi mệt mỏi. Vào lúc này lại đi chạy bộ?
"Không đi sao?" Trên mặt Phàn Kỳ không khỏi nở nụ cười, lần này được rồi, sáng sớm ngày mai có thể ngủ ngon rồi. Thấy cô không giấu được ý cười, thì biết trong lòng cô đang suy nghĩ gì. Ngẫm lại vẻ mặt của cô lúc ăn, nếu không bắt cô tập thể dục, thay vào đó để cô ăn uống tránh cho gan nhiễm mỡ là được, Trần Chí Khiêm ngồi dậy từ trên giường: "Tôi dậy đây. "Phàn Kỳ tắt lửa, để cháo ở trong nồi. Cô thay giày chạy bộ rồi cùng Trần Chí Khiêm xuống lầu, chạy dọc theo đường phố.