[Thập Niên 80] Xuyên Thành Vợ Quá Cố Của Lão Đại Hương Giang

Chương 131 - Chương 131: Con Gấu Bông Đầu Tiên (6)

Chương 131: Con Gấu Bông Đầu Tiên (6)
Tối qua Phàn Kỳ ngủ đủ rồi, hơn nữa cô phát hiện ngày hôm nay Trần Chí Khiêm không có điên như ngày hôm qua, tốc độ chận lại, giống như là đang cố ý chờ cô, tốc độ này mới phù hợp đúng không? Hôm qua hai người chạy được hai phần ba đoạn đường, ngày hôm nay, với tốc độ này thì Phàn Kỳ nghĩ rằng mình có thể chạy hết cả đoạn đường, cô nghe thấy Trần Chí Khiêm hỏi: "Phàn Kỳ, muốn ăn bánh quây không?"


Nghe thấy bánh quẩy, thì mắt Phàn Kỳ sáng rực lên: "Được!"


"Đi thôi! Dẫn em tới một quán bánh quẩy đã mở được ba mươi năm. "


Trần Chí Khiêm dẫn Phàn Kỳ băng qua đường cái, bọn họ vốn là đã chạy được hai cây số, chỗ này và chỗ bọn họ ở không giống nhau, đây là một khu chung cư kiểu cũ, tầng dưới cùng là cửa hàng, trên lầu là chỗ ở, đa số đều là nhà tập thể cho thuê.


Đường phố như vậy, vừa hỗn loạn, nhưng cũng là nơi có khói lửa nhất. Sau khi đi vào con đường này thì Trần Chí Khiêm nắm tay Phàn Kỳ, dẫn cô di trên con phố mới sáng sớm đã tấp nập.


Một cửa hàng, bà chủ đang kéo bánh quẩy sống bỏ vào trong chảo dầu, còn ông chủ thì đang làm xúc xích kéo.


Trần Chí Khiêm đi xếp hàng, Phàn Kỳ chờ, nghe anh nói: "Hai cái bánh quẩy, hai phần đĩa lòng mang đi. "


"Tại sao gọi lại gọi là bánh quẩy?" Phàn Kỳ tự nhận rằng hỏi như vậy cũng không có vấn đề gì, dù sao nguyên chủ chưa bao giờ ăn món nhiều calo như vậy.


"Có người nói thật ra bánh quẩy không phải là bánh quẩy. Thượng Hải vốn có rất nhiều người Chiết Giang, trước đây người Chiết Giang gọi bánh quẩy dầu cối, chính là bánh quẩy dầu Tần Cối, sau này được kế thừa và đã trở thành bánh quẩy. ”


“Còn có sự tích sao? Tiếng Quãng Đông rất tốt, hơn nữa còn có thể nói được lịch sử của chỗ này, thật là lợi hại. " Lần trước, Phàn Kỳ đi dạo chợ rau với anh thì phát hiện tiếng Quảng Đông của anh rất giỏi, gần như không nghe được giọng địa phương. Trần Chí Khiêm thoáng dừng lại một chút, tiếp tục nhận lấy bánh quẩy và đĩa lòng ông chủ đưa tới, anh cau mày: "Thật sao? Anh và em gần như học cùng một lúc, không phải em cũng học được rất nhanh sao. Sao anh lại không phát hiện ra tiếng Quảng Đông của anh tốt mà là do tiếng Quảng Đông của em thụt lùi nhỉ?"


Anh vừa nói vậy thì Phàn Kỳ lập tức chuyển chủ đề: "Đi thôi, trở về còn phải phơi gấu bông nữa!"Cô sẽ không quên mất gấu bông. Trên đường trở về, Phàn Kỳ vẫn mua một tờ báo sáng theo thường lệ, đi vào chung cư, cô rất tự giác đi về phía cầu thang bộ, đi lên hết tầng này đến tầng khác, đi tới tầng mười thì cô đứng trên bục thở dốc: "Không ổn rồi, không ổn rồi. Thật sự không đi được. "


"Vậy thì đi thang máy nhé?" Trần Chí Khiêm đề nghị. Phàn Kỳ nghỉ ngơi một lúc, nhìn bánh quẩy trong tay Trần Chí Khiêm: "Giữa đồ ăn ngon và đồ ăn kiêng thì em chọn đồ ăn ngon, nhưng mà em cũng không muốn trở nên béo phì, vẫn phải kiên trì!"Nói xong, cô tiếp tục đi lên phía trên, Trần Chí Khiêm thở dài, đi theo phía sau cô.


Về đến nhà, Phàn Kỳ bật lửa rồi hầm cháo một lát để cháo có thể đặc hơn, Trần Chí Khiêm đổ đĩa lòng ra, cắt bánh quẩy thành miếng nhỏ rồi đổ nước tương ra đĩa. Phàn Kỳ bưng cháo lại đây, nhìn thấy cách ăn bánh quẩy này thì cô ngồi xuống: "Nếu như có đậu phộng rang muối là tuyệt rồi. Có thêm tảo tía tôm khô, bánh quẩy mặn và sữa đậu nành, thêm một miếng bánh gạo bốc khói nữa, thật sự rất muốn ăn. "Trần Chí Khiêm đẩy đĩa lòng qua cho cô: "Nói đến đồ ăn thì yêu cầu của cô thật là cao. "


"Tổ tiên nói: ăn mãi không chán, ăn mãi không chán. "Trần Chí Khiêm: cô không biết rằng mình chính là một tổ tông sao?Phàn Kỳ vừa ăn sáng vừa lật báo xem, cô xem mục tài chính và kinh tế, còn mục giải trí đối diện với Trần Chí Khiêm có một tiêu đề lớn: Uông Thiếu Dương được mời quay phần đầu của "Ai là thần chứng khoán", tiết lộ rằng ông ta sắp quay một bộ phim về thị trường chứng khoán.

Bình Luận (0)
Comment