Chương 132: Con Gấu Bông Đầu Tiên (7)
Thấy Trần Chí Khiêm nhìn báo của cô, Phàn Kỳ xoay lại thì nhìn thấy tin tức này. "Ai là thần chứng khoán" là ý tưởng của Liêu Kế Khánh cho Thang Viễn Siêu, cuộc cải cách tài chính do phu nhân Thacher thực hiện chính thức được triển khai vào năm nay, đối với sở giao dịch chứng khoán mà nói thì điều này đã phá vỡ quy tắc vốn có của thị trường chứng khoán, Phàn Kỳ không biết ngành tài chính ở Hồng Kông bị chấn động gì, nhưng mà trong trí nhớ của cô thì trong tương lai ở mười mấy năm sau, ngành tài chính ở Anh đã xảy ra biến đôi lớn, cơ quan có tuổi đời trăm năm đóng cửa, cũng làm cho địa vị của trung tâm tài chính Luân Đôn củng cố thêm một bước. Trong tình thế hỗn loạn như vậy, ông Liêu có tầm nhìn xa và muốn mở rộng nên đã nảy ra một ý tưởng như thế để nhân cơ hội tuyên truyền cho Diêu Hoa.
Mình có quay phim hay không thì cũng không quan trọng, Phàn Kỳ cảm thất bất bình thay cho Liêu Kế Khánh: "Rõ ràng là ông Liêu ra chủ ý, nhưng bây giờ qua báo chí thì chỉ nhắc tới Trường Hương. Trường Hưng quay phần mở đầu, Trường Hưng sẽ tham gia vào đoàn phim với tư cách là cố vấn chuyên ngành? Em đoán là ngài Liêu sắp bị chọc giận chết rồi. Đây là may áo cưới cho người khác. "
"Hết cách rồi, sau lưng Hứa Hạt còn có tài chính của nhà họ Hứa ở Nam Dương và Dung Viễn ở thủ đô Long Lân. Nếu không thì sao Lưu Tương Niên sẽ để cho Phùng Học Minh và Hứa Diệu Nhi kết hôn?"
Phàn Kỳ nghe Trần Chí Khiêm phân tích mối quan hệ ở đây, người lợi hại không phải là Hứa Hạt của Trường Hưng, mà là nhà họ Hứa liên quan đến khách sạn, tài chính, bất động sản và khoáng sản ở Nam Dương, và Viễn Siêu - người được cô bảy nhà họ Hứa nuôi lớn và người yêu của ông ta là Trang Linh Linh, Viễn Siêu và Trang Linh Linh là một truyền kỳ, nguyên chủ có ký ức rất sâu về họ, chỉ là người ta ở trên đỉnh ngọn núi, không xuất hiện cùng với nguyên chủ.
"Bây giờ quản lí đài truyền hình Vĩnh Tân là cậu chủ Viên Hải, cậu hai của nhà họ Viên, anh ta và nhà họ Hứa có quan hệ rất tốt, Hứa Hạt muốn nhúng tay vào chuyên mục này, Viên Hải nói với Thang Viễn Siêu một tiếng, Thang Viễn Siêu có thể phản đối sao?"
Phàn Kỳ hít một hơi, ông Liêu bỏ ra sức lớn như vậy, cuối cùng cũng không đánh lại mạng lưới quan hệ của người ta.
Trần Chí Khiêm thấy cô đã ăn xong thì đứng lên, thu dọn chén đũa rồi đi rửa chén.
Phàn Kỳ đi vào phòng vắt con gấu trắng lớn màu trắng, không thể nào khô nhanh như vậy được, cô đặt nó dựa vào cửa sổ phía tây trong phòng khách, chờ lát nữa trở về, nếu như còn chưa khô thì sẽ đặt vào máy sấy khô và sấy một lần nữa, chắc chắn buổi tối sẽ có thể dùng được rồi.
Mỗi người thu dọn xong rồi thì cả hai cùng nhau đi ra ngoài đi tàu địa ngầm, Phàn Kỳ xuống xe trước, Trần Chí Khiêm hỏi cô: "Bốn giờ chiều đến công ty điện ảnh?”
“Đúng vậy!" Phàn Kỳ không biết anh hỏi cái này làm cái gì, nhưng mà anh hỏi xong thì không nói tiếp nữa, nên chắc là thuận miệng nên hỏi một chút nhỉ?Phàn Kỳ sáng sớm đã đến công ty, thấy vẻ mặt u ám của Liêu Kế Khánh thì biết ngay đã xảy ra chuyện gì.
Cô xuống lầu với Liêu Nhã Triết, nói: “Tôi vừa thấy trên báo rồi, Trường Hưng bên cạnh đúng là quá đáng. ”Liễu Nhã Triết bày ra vẻ mặt cô đúng là không biết gì cả, nói: “Cô không biết đâu, trong bữa tiệc ngày hôm qua, Hứa Hạt công khai cười nhạo chúng tôi kiêu ngạo, không biết tự lượng sức, còn làm bộ làm tịch nói muốn thay đổi cổ phiếu cải thiện hiện trạng phục vụ không tốt của ngành sản xuất hiện nay, suýt nữa đã làm cho ba tôi tức chết. Không phải ông ta cũng chỉ là dựa vào nhà họ Hứa thôi sao? Nên mới có nhiều khách hàng như vậy. ”
“Loại người này chỉ được cái miệng mà thôi, chúng ta phải tin vào phương án tích tiểu thành đại. ” Phàn Kỳ xem danh sách đấu giá.