Chương 165: Công Viên Đại Dương (2)
Hai ngày trước còn ở trên báo chí thông báo tin tức đặc biệt Phàn Kỳ sắp rời khỏi làng giải trí , chuyên tâm làm vợ hào môn, ngay ngày hôm sau, đã có tin Phàn Kỳ được tìm thấy đã chết trên một con đường trên núi. Anh đi nhận xác, nhìn thấy người đã cùng mình lớn lên lại chết thảm như vậy, thiếu chút nữa ngất xỉu. Ở bên ngoài còn có tin đồn, anh chán ghét Phàn Kỳ, sợ cô làm anh mất mặt nên anh đã sát hại cô.
Tối hôm đó, trong lúc anh đắm chìm trong sự đau khổ lột cùng tự trách, thì nhận được điện thoại, Lưu Tương Niên nói với anh: "Chí Khiêm, làm đàn ông phải nắm được buông được, không thể vì đàn bà mà trở nên yếu lòng. Lần này coi như ông đã giúp con từ bỏ. "
Anh muốn nợ máu phải trả bằng máu, anh muốn dùng những lời đồn thổi kia nhắc nhở bản thân, đừng nghĩ đến việc thoát ra khỏi lòng bàn tay của anh.
Trần Chí Khiêm nhìn thấy mặt Phàn Kỳ trắng bệch, đưa tay ra nắm lấy tay cô: "Đừng sợ, tôi chỉ chuẩn bị trước mà thôi. Biểu hiện hôm nay của em đủ tốt rồi. "
Trên đài phát thanh đang thảo luận về kế hoạch phá bỏ Cửu Long Thành Trại của chính phủ, những vị khách mời đều đang thảo luận rất sôi nổi. Mặc dù Cửu Long Thành Trại là nơi thoát lạc, đầy tệ nạn nhưng nó đã tồn tại hơn một thể kỉ, nó đã trở thành một thành phố trong thành phố, tự có các nguyên tắc của riêng mình.
Người dẫn chương trình miêu tả chi tiết tình hình bên trong Cửu Long Thành Trại, sau đó lại nhắc đến vấn đề các băng đảng ở Hồng Kông. Theo thống kê, người trong các băng đảng ở Hồng Kông đã chiếm đến 5% tổng dân số.
Điều này làm cho đời trước của Phàn Kỳ lớn lên dưới cờ cộng sản, khó trách đời trước của cô lại có một bộ phim điện ảnh rất ăn khách tên "Người trong giang hồ". Thì ra bộ phim đều lấy ý tưởng từ hiện thực!
Trần Chí Khiêm đã chuyển kênh phát thanh, đài phát thanh phát ra giọng Quảng Đông thanh, nhẹ.
Xe chạy được một đoạn, Phàn Kỳ nhớ ra một chuyện: "Trần Chí Khiêm, tôi nghe được lúc hai vị tỷ tỷ nói về chuyện của Lâm Ích Hoà ly hôn bát quái, nếu theo như bọn họ nói về thế giới đồ chơi và thế giới trẻ em thì tôi cảm thấy Cẩm Thành không có bốc đồng. Sự suy giảm trong cạnh tranh của bọn họ chắc chắn không chỉ như ông chủ Phó đã nó, Ích Hoà đang mô phỏng lại bọn họ. Thật ra anh nên suy nghĩ lại việc hợp tác với Cẩm Thành, công ty đấy quá lớn, đây lại không phải lĩnh vực chính của họ, bọn họ sẽ không đặt quá nhiều tâm sức vào nó. Một khi anh đã kí hợp đồng với họ, anh sẽ không được lựa chọn nơi khác nữa. "
Trần Chí Khiêm không để ý, anh tự kinh doanh máy chơi game. Kiếp trước anh vì định hướng thị trường theo phát triển của thị trường châu Mĩ, châu Âu cho nên đã trở nên rất thịnh hành và thành công ở Hoa Kì và châu Âu. Cùng lắm là thâm nhập vào thị trường Nhật Bản, anh còn chưa kịp thâm nhập vào thị trường Đông Nam Á. Bây giờ nghĩ lại, quả thật doanh thu tiêu thụ thế giới đồ chơi của Cẩm Thành không tốt lắm. Hơn nữa, sau nhiều năm liên tiếp thua lỗ, Cẩm Thành còn phải bán tháo nó đi. Nhưng hiện tại, đứng sau Cẩm Thành là Ích Hoà, Lâm Ích Hoà là người kiếp trước đã kéo Phàn Kỳ vào vũng lầy. Người này và Uông Thiếu Dương về sau bị chính bản thân ép đến không còn đường lui ở Hồng Kông. Nhưng kiếp này còn chưa động chạm gì, anh không thể lấy kiếp trước tính nợ, càng không thể hợp tác với Lâm Ích Hoà.
"Trong một lĩnh vực, ngoài Ích Hoà đứng sau Cẩm Thành, em có biết ai là người đứng sau Ích Hoà không?" Trần Chí Khiêm nhắc nhở cô. "Đương nhiên không thể hợp tác với tên khốn đó. " Phàn Kỳ nghĩ đến ánh mắt ghê tởm của tên khốn kia: "Chắc chắn không được, hay chúng ta tìm một công ty nhỏ, giống như công ty trước đây anh làm ấy. Nhỏ mà có võ.”
“Đợi lát nữa chúng ta ăn tối xong sẽ đi dạo xem hai nhà này. Tai nghe mắt thấy rồi mới quyết định, em thấy đúng không?" Trần Chí Khiêm hỏi cô.