Chương 173: Rạn Nứt (4)
Phàn Kỳ bắt chước biểu cảm trợn trắng mắt của Hứa Diệu Nhị, anh ta nói: "Tôi có thể thấu hiểu tâm trạng đau đớn khi đầu tư thua lỗ của cô. Lần này, chắc hẳn là đã đẩy không ít người rơi vào hố. Vốn dĩ cô muốn tung tin tức này ra đề kéo giá cổ phiếu tăng cao hơn nữa và kiếm một món hời. Nhưng lại không ngờ rằng chồng của tôi sẽ rũ sạch quan hệ với Thiên Hòa. Các nhà đầu tư bên ngoài chẳng hề hay biết rằng nhà mấy người lại thân thiết với nhà họ Lưu như vậy, không biết rằng chồng của tôi lại không có quan hệ gì với nhà họ Lưu hay sao? Trước đó, tôi không chỉ một lần nói qua rằng nhà chúng tôi chẳng có quan hệ gì với nhà họ Lưu cả. Mấy người chưa bao giờ nghe lọt lỗ tai cả. "
Nghe thấy câu nói này, Hứa Diệu Nhi hận không thể phun ra tửa, cô ta nói: "Cô vẫn luôn khiêu khích tôi để tôi phải tham gia cuộc thi "Ai là thần chứng khoán". Tôi vốn cho rằng một người trưởng thành từ sàn giao địch chứng khoán như tôi thật sự không nên chấp nhặt với cô. Nhưng đây lại là thứ mà cô mong muốn. Tôi sẽ tham gia cuộc thi "Ai là thân chứng khoán". Tôi sẽ để cho cô thấy thế nào là một chuyên gia chân chính, chứ không phải là dựa vào tin tức của đàn ông cung cấp để đầu tư cổ phiếu. "
Phần lớn nguồn tài chính đầu tư vào Islay Electronics thật sự là của Trần Chí Khiêm. Báo chí đều đưa tin rằng bọn họ đã quan hệ trên xích đu. Còn ai có thể tin rằng hai người bọn họ thật sự nằm trên cùng một chiếc giường và cùng đầu tư vào một cổ phiếu mà lại chưa từng trao đổi tin tức cho nhau cơ chứ? Muốn làm sáng tỏ chuyện này cũng đừng hòng giải thích.
"Được thôi! Tôi sẽ tham gia cuộc thi đấu, hy vọng đến lúc đó cô đừng rút lui. Hơn nữa, tôi cũng không biết rằng rốt cuộc là ở bên trong đầu óc của cô đã quấn hết bao nhiêu lớp vải quấn chân thì mới có thể để cho cô cảm thấy rằng việc kiếm tiền từ đầu tư cổ phiếu của tôi đều dựa vào tin tức mà đàn ông cung cấp cho. Tại sao cô lại không suy nghĩ ngược lại là người thực sự đứng sau việc đầu tư cổ phiếu trên thực tế lại chính là tôi cơ chứ?"
"Cô cảm thấy có khả năng hay sao?" Hứa Diệu Nhi nhìn Phàn Kỳ bằng ánh mắt đầy khinh bỉ.
"Tôi nói là có thể, cô có tin hay không? Cô có nói gì thì cũng vô dụng thôi, vẫn phải dựa vào thực lực. Không phải là cô muốn tham gia cuộc thi đấu hay sao? Trên trận đấu, tôi sẽ chờ xem thật hay giả. " Phàn Kỳ cong môi cười, nói: "Cô có thua cũng đừng khóc đó nha!"
"Cô đang nằm mơ giữa ban ngày ư?"
"Cô mau đi xem Islay Electronics của mình và suy nghĩ xem làm sao để thu dọn cục diện rối rắm này thì hơn?"
Phàn Kỳ quay đầu lại đi cùng Liêu Nhã Triết tiến vào Diêu Hoa, cô tức giận mắng anh ta: "Ai bảo anh lắm miệng. "
"Có thật là chồng của cô đang đầu tư vào Islay Electronics hay không?”
“Lời nói thật chính là trước đó tôi cũng không biết. " Phàn Kỳ nói với Liêu Nhã Triết: "Tôi chính là dựa vào logic để đầu tư vào Islay Electronics, anh có tin hay không thì tùy anh. ”
“Tôi tin chứ! Vì sao tôi lại không tin cơ chứ?"Phàn Kỳ tiến vào trong văn phòng, cô tiến đến chỗ ngồi lấy cốc uống nước. Khi vừa tiến phòng giải khát để rửa cái cốc, cô Hạng cũng đang ở bên trong phòng, cô ta nói: "Phàn Kỳ, hôm qua cô thật sự đã quan hệ với chồng của mình ở trên xích đu ư? Thật là lãng mạn đó nha!"
Toàn bộ nam nữ ở trong phòng giải khát đều nhìn cô, vẻ mặt ai nấy đều đang chờ nghe chuyện phiếm, Phàn Kỳ bất đắc dĩ đáp lời: "Chị à, tôi có thể nói nhân vật trong tấm hình kia không phải hai chúng tôi có được không? Đó chỉ là một cặp đôi trẻ đang yêu nhau ở trước mặt chúng tôi mà thôi. Thật ra, chồng của tôi rất bảo thủ, anh ấy chẳng thể làm ra được loại chuyện quan hệ trên xích đu như vậy đâu mà. Tôi đây! Tôi phải nhẫn nhịn nhìn người ta chơi xích đu. Không ngờ rằng tôi cũng muốn đi chơi cùng anh ấy một chút nhưng lại bị bỏ qua! Thật sự đã bị bỏ qua đó!"