Chương 349: Ngây Ngốc Cái Gì Vậy? (2)
Bản thân Phàn Kỳ nằm mơ giấc mơ kia, lại bị Trần Chí Khiêm quấy rầy lâu như vậy, ngày hôm sau lại là chủ nhật, cho nên Phàn Kỳ ngủ không để ý thời gian, cho đến khi tiếng chuông điện thoại làm cô tỉnh dậy.
Nghe thấy tiếng động ở ngoài, là Trần Chí Khiêm đã nghe máy rồi. Phàn Kỳ dựa vào đầu giường ngây ngốc, Trần Chí Khiêm cúp điện thoại xong đi đến chỗ cô: “Có chuyện gì thế anh?”
“Là chú Hứa Lục gọi điện đến, chú ấy nói chị Trang nói chúng ta muốn mua nhà, nên chị Trang và chú ấy đã bàn bạc với nhau, họ muốn chúng ta thuận tiện, cho chúng ta chuyển đến nhà bên đấy, nơi đó vẫn có phòng trống.”
Phàn Kỳ đương nhiên cũng muốn bản thân thuận tiện: “Hai người chúng ta tạm thời chưa có khả năng lấy ra nhiều tiền như vậy.”
Trần Chí Khiêm nói: “Ý của hai người bọn họ chính là anh với em thuê nhà trước rồi mua nhà sau. Trước tiên mỗi tháng chúng ta trả tiền thuê nhà, sau hai năm thì lúc đó có tiền mua luôn nhà.”
“Đây cũng là cách hay.” Phàn Kỳ rất muốn ôm chị Trang xoay vòng vòng.
“Chú ấy nói chiều nay chúng ta qua bên đó xem nhà.” Trần Chí Khiêm nói với Phàn Kỳ: “Không còn sớm nữa rồi, em mau dậy đi. Anh nấu xong cháo chim bồ câu rồi, đợi em ăn xong rồi chúng ta sẽ đi.”
“Được được.”
Phàn Kỳ ăn xong bữa trưa rồi cùng Trần Chí Khiêm đi ra khỏi nhà, cùng anh đi xem phòng.
Phàn Kỳ nhìn thấy Hứa Huy, đi đến trước chào hỏi: “Lục thúc, ngài còn tự mình đến đây sao?”
“Tôi ở ngay bên cạnh.” Hứa Huy nói: “Tôi tính là sẽ mua căn nhà lớn có tường che mặt trời, tôi làm việc ở đây nên muốn mua nhà gần chỗ làm việc.”
Ông ấy lại chỉ về phía sau căn nhà, nói: “Phòng của Linh Linh là ở đó. Ngoại trừ căn này thì còn hai phòng bên kia cũng không có người ở. Hai người có thể chọn một trong ba.”
Quản gia mở cửa to ra, giống như vừa rồi, cũng là một gian nhà gỗ hai tầng rưỡi, mái xanh tường trắng, phía trước có hoa viên, có bể bơi.
Trần Chí Khiêm nhìn núi và hồ bơi ở bên cạnh, nói: “Lục thúc, đây có phải kết cấu thay đổi hướng nước vào thu hút tiền tài không?”
“Cậu còn hiểu phong thủy sao?”
“Học qua một chút ạ.” Kiếp trước Trần Chí Khiêm đã học rất nhiều thứ.
“Bể bơi của phòng Linh Linh thì ở sau nhà, còn căn này thì bể bơi ở phía trước là vì kết cấu không giống nhau.” Hứa Huy dẫn hai người họ vào trong nhà: “Căn này trước đây cậu năm của Linh Linh ở, ông ấy được chuyển đến Hồng Kông ở một thời gian. Bây giờ ông ấy lại đi Thái Lan rồi, vậy nên đồ đạc trong nhà về cơ bản đã đầy đủ, cũng được trang trí hoàn thiện rồi.”
Cả căn nhà hơn ba nghìn nhân dân tệ, tầng một có phòng khách trống, một phòng lớn hướng về phía nam và hai phòng bảo mẫu, cùng với phòng bếp và phòng khách. Tầng thứ hai có phòng ngủ chính và phòng ngủ phụ, một gian phòng làm việc, một gian phòng cho khách và tầng ba là gác mái.
Có lẽ do cậu năm kia vì được chuyển đến Hồng Kông không lâu trước đây nên đồ đạc trong căn nhà còn rất mới.Phàn Kỳ cùng Trần Chí Khiêm đi xem hai căn nhà còn lại. Phàn Kỳ nghe Trần Chí Khiêm ý nói là kết cấu hai căn nhà này không bằng căn đầu tiên xem.
Phàn Kỳ không hiểu phong thủy, cô xem cả ba căn nhà thì chỉ thấy ngoài to nhỏ khác nhau thì tất cả thứ còn lại cũng không khác gì, điểm khác biệt duy nhất là hai căn nhà kia chưa có đủ đồ đạc.Hai người bọn họ bây giờ tiền mua nhà còn không có, đừng nói đến việc mua đồ trong nhà nữa. Căn có đủ đồ này cô chấp nhận được, trước tiên vào đây ở đi?
Hứa Huy muốn cho thuê một tháng ba nghìn tệ, giá cả này so với trong khu vực thì đã được tính là rất thấp rồi.Hứa Huy cũng không quan tâm gì: “Vốn dĩ căn nhà này để không, nhận tiền hai người bao nhiêu thì cũng là nhận rồi, những khoản phí khác trong tháng không cần đóng nữa. Đây cũng coi như khoản thu nhập thêm đi. Hơn nữa, hai người đến đây rồi, chúng ta có thể thuận tiện uống trà rồi nói chuyện thị trường chứng khoán rồi.”