[Thập Niên 80] Xuyên Thành Vợ Quá Cố Của Lão Đại Hương Giang

Chương 345 - Chương 350: Ngây Ngốc Cái Gì Vậy? (3)

Chương 350: Ngây Ngốc Cái Gì Vậy? (3)
Chuyện này đã định xong, Hứa Huy cho người mang hợp đồng đến, rồi ông cũng giao chìa khóa cho hai người bọn họ. Trên đường bọn họ trở về, Trần Chí Khiêm nói với Phàn Kỳ: “Đợi khi nào anh quay về từ thành phố Thâm, chúng ta liền chuyển nhà đi?”

“Anh phải đi thành phố Thâm à?”

“Thứ ba này điện tử Thiên Thược sẽ có buổi lễ khai mạc nhà máy liên doanh chính thức được niêm yết. A Viễn đã giúp mời các lãnh đạo liên quan đến bộ phận xuất hiện, anh không bỏ qua được. Vậy nên thứ hai anh sẽ cùng Phương Hạo đến xem trước một chút, tối thứ ba còn phải đi xã giao, đến buổi chiều thứ tư anh sẽ về.” Trần Chí Khiêm nói với Phàn Kỳ lịch trình của mình.

“Em biết rồi.”

“Mặc dù trọng điểm của anh là chất bán dẫn, thế nhưng máy chơi trò chơi cầm tay và máy chơi game truyền hình là một phần quan trọng hỗ trợ chip điện tử. Ở kiếp trước, anh đã nhờ vào máy chơi trò chơi truyền hình mà trong mấy năm ngắn ngủi đã định giá được công ty lên được mười tỉ tệ. Làm về chip điện tử thì phải chuẩn bị sẵn tinh thần sẵn sàng thua lỗ trong mười năm liên tiếp. Thủ đoạn cạnh tranh của các nhà máy bán dẫn Hàn Quốc rất khốc liệt, bọn họ sử dụng cạnh tranh phản chu kỳ để làm kiệt quệ các đối thủ của mình.”

“Phản chu kỳ là gì chứ?” Phần Kỳ không hiểu, hỏi anh.

“Khi giá sản phẩm giảm, dưới tình huống lợi nhuận của sản phẩm bên em giảm xuống, em sẽ sản xuất ít đi để giảm thiểu tổn thất chứ?” Trần Chí Khiêm hỏi cô.

“Đúng vậy, điều này là đương nhiên, em chắc chắn sẽ không càng lỗ càng bán.”

Trần Chí Khiêm thở dài: “Nhà máy Hàn Quốc lúc này sẽ mở rộng sản xuất và bán lỗ, lúc này thị phần của bọn họ sẽ tăng, nếu đối thủ cạnh tranh mà nhảy vào thì sẽ gặp tổn thất lớn, nếu không nhảy vào thì sẽ phải rời khỏi thị trường. Bọn họ dùng lợi nhuận của bộ phận khác trợ giúp cho sản nghiệp chất bán dẫn. Những nhà máy đơn lẻ khác làm sao có thể cạnh tranh lại họ đây? Đến giữa thập niên chín mươi, nhà máy kia cho ra đời chip điện tử DRAM 256m, dẫn đầu ngành công nghiệp chip điện tử.“

“Chị Linh Linh nói, chị ấy làm máy bay là để sinh tồn trong kẽ hở, chị ấy cũng chuẩn bị trước cho nhiều năm lỗ, anh Viễn làm đầu tư, còn chị ấy chế tạo máy bay, để có thể bù đắp cho khoản lỗ máy bay, chị ấy nói chỉ cần nhanh hơn kiếp trước mười năm là có thể thành công rồi. Anh cũng như vậy. Chúng ta cũng có thể giống như bọn họ, anh làm việc chính còn em thì đầu tư. Em nghĩ em có thể làm được.”

“Được.”

Đỗ xe trong khu để xe xong, Phàn Kỳ bị Trần Chí Khiêm nắm lấy tay, cô đang đi về phía nhà mình thì bị Trần Chí Khiêm rẽ sang đường, Phàn Kỳ hỏi: “Anh muốn đi đâu?”

“Mua đồ thường ngày chứ sao!” Trần Chí Khiêm nói với Phàn Kỳ.

Phàn Kỳ mới phản ứng lại thì đã bị anh dắt sang đường. Cô nhìn thấy cửa hàng tiện lợi, muốn đi vào trong mua nhưng bị Trần Chí Khiêm nói: “Trong đó không có đâu.”

“Không có sao?”Cô đi mấy bước mới phản ứng kịp, hỏi anh: “Trần Chí Khiêm, tại sao anh lại biết trong đó không có, anh mua rồi sao?”

“Anh không có chuyện gì thì mua cái đó làm gì?” Trần Chí Khiêm tức giận nói với cô: “Đây là năm tám sáu, món đồ đó còn chưa được phát triển bao lâu, còn chưa được phổ biến rộng khắp, đương nhiên phải đi nhà thuốc mua rồi!”

Được thôi! Phàn Kỳ đi đến cửa nhà thuốc, nói với Trần Chí Khiêm: “Anh đi vào trong mua đi, em chỉ đi đến đây thôi.”Phàn Kỳ đứng ở ngoài cửa, có cảm giác như đang bị ai đó mài dao chờ sẵn, cô nói với bản thân, nếu như tối hôm qua cô nói với anh là trong nhà có đồ, vậy thì chuyện kia sớm đã xảy ra rồi?

Trần Chí Khiêm đi vào không được bao lâu đã quay ra: “Em ngây ngốc gì ở đây thế, chúng ta đi về thôi.”

Trên tấm thớt có con cá cùng với con dao đang hướng về cửa nhà. Để giải quyết con cá này, nên vệ sinh sạch sẽ nó trước rồi cho nó lên thớt hay là rửa sạch thớt trước đây?

 

Bình Luận (0)
Comment