[Thập Niên 80] Xuyên Thành Vợ Quá Cố Của Lão Đại Hương Giang

Chương 416 - Chương 431: Liêu Nhã Triết Đọc Tiểu Thuyết (1)

Chương 431: Liêu Nhã Triết Đọc Tiểu Thuyết (1)
Phần lớn người Hồng Kông đều chọn đưa tỉnh cữu đến nơi an táng tại nhà tang  lễ, vậy nên sau khi mẹ con hai người thu xếp cho di thể của cụ bà xong xuôi thì Phùng Học Minh lập tức liên hệ với nhà tang lễ đến nhà đưa di hài của bà ổi. 

Đến khi Lưu Tương Niên truyền xong hai chai nước biển về nhà, ông ta hỏi Lưu Xảo Yên rằng: “Mẹ con đâu!”

“Linh cữu đã được đưa đến nhà tang lễ rồi.” Lúc Lưu Xảo Yên trả lời ông ta cũng không thèm ngẩng đầu lên.

Lưu Tương Niên gào lên giận dữ: “Tôi còn chưa kịp nhìn mặt bà ấy lần cuối.”

“Chuyện này quan trọng lắm sao?” Lưu Xảo Yên hỏi ông ta: “Bà ấy cũng đã chết rồi mà ông còn thong thả đi truyền nước biển. Trong lòng ông thì mẹ của tôi có quan trọng lắm không?”

Lưu Xảo Yên hừ lạnh: “Không quan trọng chút nào cả, bà ấy chỉ mà một người quản gia mà ông nuôi ở Phồn Viên mà thôi, thực ra trong lòng ông vẫn xem người đàn bà kia mới là chủ nhân thật sự của nơi này.”

Con gái ông ta nói không sai chút nào, nhưng mà Lưu Tương Niên ít nhiều cũng thấy hơi áy náy.

Phùng Học Minh kéo mẹ mình lại, nói: “Ông ngoại, chúng ta thương lượng một chút đi, lúc cử hành tang lễ thì bà ngoại lấy thân phận gì đây ạ. Là vợ của ông? Vợ bé? Hay là bạn gái đây?”

Lưu Xảo Yên quay đầu giận dữ trừng mắt nhìn Phùng Học Minh: “Con nói bậy bạ gì vậy? Bạn gái gì chứ?”

“Ông bà ngoại còn chẳng đăng ký kết hôn đấy, đây là sự thật. Vẫn nên để ông ngoại quyết định thì hơn.”Chuyện này khiến Lưu Tương Niên thấy rất khó xử, ông vốn đã có bệnh này, ban đầu tưởng rằng không còn nhiều thời gian, nghĩ rằng mình xuống trước rồi thì sau đó có thể tìm Trần Uyển Âm xin bà tha thứ.

Bây giờ cháu ngoại trai của ông lại phơi bày hiện thực ra trước mắt ông, nếu lấy danh nghĩa vợ cả để làm tang ma, vậy Trần Uyển Âm là gì đây?

Nhưng nếu không lấy danh nghĩa vợ cả để làm lễ tang, vậy thì sao ông có thể yêu cầu Học Minh về Thiên Hòa đây? Giá cổ phiếu của Thiên Hòa hôm nay giảm mạnh. Nếu như vấn đề người thừa kế này vẫn mãi không giải quyết được thì sao?

Lưu Tương Niên cân nhắc thiệt hơn rồi cuối cùng quyết định: “Lấy thân phận vợ cả để làm tang ma đi.” 

Phùng Học Minh gật đầu: “Vâng.”Sau khi xác nhận thân phận xong thì mọi chuyện dễ dàng hơn nhiều, Phùng Học Minh nhanh chóng sắp xếp mọi thứ.

Phùng Học Minh hỏi lại: “Phải rồi, mọi người định thông báo cho Tuyết Nghị thế nào đây? Định nói với cô ta thế nào?” 

Đây cũng là một vấn đề, Lưu Tương Niên trầm ngâm trong chốc lát: “Cứ nói bà của con bé đột tử, để…”Nghe thấy mấy chữ “đột tử” này, Lưu Xảo Yên lập tức cắt ngang: “Sao lại là đột tử chứ hả? Cái này mà là đột tử sao?”

“Vậy con thích nói thế nào thứ cứ nói.” Lưu Tương Niên cho rằng bản thân đã nhường nhịn rất nhiều rồi, cũng đã dùng thân phận vợ cả làm lễ tang, không biết đứa con gái này còn muốn quậy thế nào đây nữa, ông ta nói: “Con đừng có quậy nữa. Con phải tự hiểu là năm đó mẹ con lấy thân phận gì để vào Phồn Viên chứ? Nếu bà ta an phận giữ mình, tự biết mình là ai thì bà ta có tư cách trách mắng ai sao? Tự biết thân biết phận, ra ngoài mắng chửi người khác, bị phóng viên bắt gặp rồi đưa lên tin tức, mẹ con không chịu nổi mới thành ra thế này.”

Trái tim Lưu Xảo Yên lạnh lẽo, hỏi: “Vậy nên mẹ con đáng phải chết ư?”

“Là do bà ta tự mình lựa chọn.” Lưu Tương Niên chống quải trượng rồi ngồi xuống.

Nghe ông ta nói như vậy, Lưu Xảo Yên khóc lóc gọi cho cháu gái: “Tuyết Nghị, bà của con hôm nay mất rồi. Là tự sát, ông của con…”

Lưu Tương Niên nhắm mắt nghe con gái nói chuyện, trong lòng cố nén lửa giận, những thứ ông ta có thể cho cũng đã cho hết rồi. Hơn nữa ông ta vừa trị bệnh bằng hóa chất xong, trong người còn rất yếu, tại sao không có ai thông cảm cho ông ta hết vậy?

 

Bình Luận (0)
Comment