[Thập Niên 80] Xuyên Thành Vợ Quá Cố Của Lão Đại Hương Giang

Chương 42 - Chương 42: Thi Đấu (2)

Chương 42: Thi Đấu (2)

 


Đây không phải cuộc thi người chào giá sao? Phàn Kỳ cẩn thận nghe ông Thang giảng thuật, cô có chút phấn kích, trong lúc nhất thời cũng không nhớ đến ăn sandwich, bắt đầu hỏi một ít quy tắc.


Đời trước, lúc Phàn Kỳ tham gia cuộc thi chào giá thì lượng tài chính còn chưa có đủ, cô nghe tiếp phần sau phát hiện mấy chỗ có chút vấn đề: “Không có sàng lọc sao?”


Cô nhớ đời trước cuộc thi người chào giá chỉ cần lỗ vốn vượt hơn 8%, thì sẽ phải bị loại.


“Hả?” Thang Viễn Siêu có chút thắc mắc.


“Các cổ đông của chúng ta sẽ tự chịu trách nhiệm cho tài khoản của họ, lỗ vốn như vậy, chẳng sợ mua cổ phiếu nghìn tuổi, lại mất 99%, vậy cũng tự mình chịu trách nhiệm. Nhưng chúng ta là quản lý cổ phiếu, nếu không thể liên tục có lợi nhuận, hoặc không thể kịp thời ngăn tổn thất, thì theo tôi công ty môi giới cổ phiếu như vậy là không đủ tiêu chuẩn. ” Phàn Kỳ lại thêm một câu: “Có lẽ tôi khá để ý đến tài khoản bị lỗ vốn của mình, cho nên có thể giả thiết một giá trị hay không, lỗ vốn bao nhiêu sẽ cưỡng chế bị loại?”


“Rất có lý. ” Ông Thang gật đầu.


“Còn nữa, không phân chia nhóm sao? Dựa theo thời gian dài tuyển thủ đạt được giấy phép. Ví dụ lấy được giấy phép mới có một năm, hoặc là người đại diện lâu năm có kinh nghiệm giao dịch mười năm trở lên. Như vậy mới có thể nhìn ra năng lực trước mắt và tiềm lực trong tương lai của một công ty môi giới. Nếu không sẽ hỏi bất công khi so sánh người trẻ tuổi với bậc trưởng lão. Ông thấy thế nào?”


“Không đều là dựa theo tiền lời tới sao?”


“Có thể dựa theo tổng số tiền lời thiết lập huy chương cho quán quân á quân và hạng ba, đồng thời thiết lập tổ đạt hạng nhất?” Lúc Phàn Kỳ nói chuyện trên mặt mang theo tươi cười, nếu không phải trong tay đang cầm sandwich, cô có thể đã xoa tay.


Hiển nhiên Liêu Nhã Triết đã đọc được suy nghĩ từ trên mặt cô, hỏi: “Phàn Kỳ, cô đưa ra chủ ý này, đừng nói cho tôi là cô muốn tham gia? Cô có giấy phép sao?”


“Khi nào cử hành?”


“Giữa tháng 8. ” Thang Viễn Siêu nghiền ngẫm mà nói: “Hiện tại giữa mười ngày cuối tháng sáu, còn chưa đầy hai tháng, mỗi thứ tư hàng tuần nơi giao dịch có tổ chức sát hạch, tổng cộng ba khoa, cô cần thiết phải thi vào tuần sau, bởi vì trong vòng một tuần sẽ có thành tích, sẽ là ngày hai tháng bảy, cho dù cô có lập tức xin giấy phép, cũng sẽ mất khoảng một tháng để xét duyệt và phát chứng nhận, cô có thể đuổi kịp, điều kiện tiên quyết là cô vượt qua được ba khoa trong vòng vài ngày. ”


Liêu Kế Khánh cũng cho rằng là đây ý nghĩ kỳ lạ, lắc đầu: “Có một lần, nhưng trong mấy ngày vượt qua ba khoa cùng lúc. Chưa thấy qua. ”


“Có thể thử xem, mộng tưởng luôn là phải có, ngộ nhỡ thành hiện thực thì sao?” Phàn Kỳ nói một câu danh ngôn của đại lão kiếp trước, cô quay đầu nhìn chằm chằm Liêu Nhã Triết: “Nếu anh biết câu hỏi thi ra sao, giúp tôi? Tư liệu ôn tập làm sao để mua? Làm thế nào để báo danh, tóm lại anh biết chứ?”


“Cô thật sự muốn thi sao?” Liêu Nhã Triết mở to hai mắt nhìn.


Phàn Kỳ nhún vai: “Vì sao không?”


“Nếu cô có thể thi đậu, tôi kêu cô là bà nội. ” Liêu Nhã Triết buột miệng thốt ra.


Cô quay đầu nhìn Liêu Kế Khánh, nói: “Thế này chỉ sợ không tốt lắm?”


“Cô thật đúng là cho rằng có thể thi đậu sao?” Liêu Nhã Triết không quan tâm chút nào.


“Vậy được, theo nguyên tắc có đi có lại, tôi thi không đậu, tôi kêu anh là ông nội. ”


“Được, chức ông nội này tôi làm chắc rồi. ”

Bình Luận (0)
Comment