Chương 438: Ngủ Với Mẹ (2)
Từ đó tin tức Phàn Kỳ thu mua công ty trách nhiệm hữu hạn Ích Hoà được lan truyền, nhà họ Phó đã mua công ty trách nhiệm hữu hạn Ích Hoà với giá thấp đến mức ai cũng không tưởng tượng nổi.
Vậy nên rất nhiều người muốn nhờ Phàn Kỳ quản lý tài khoản của họ nhưng cô đã đến một công ty môi giới để tự đầu tư chứng khoán, cô chỉ nhận lời mời của một vài người bạn rất thân.
Vì thế sau khi báo chí đăng tin cậu của cô vì phẫu thuật nên phải nhập viện, nguyên một đám người kéo đến bệnh viện thăm hỏi.
Quà Liêu Nhã Triết đem đến vẫn mang nhiều lợi ích thực tế nhất, chẳng qua Phàn Kỳ nhìn bộ dáng anh ta sốt ruột, đứng một lát liền phải đi thì biết ngay anh ta muốn làm gì nên tiễn anh ta đi.
Lúc Phàn Kỳ quay lại thì nghe Trần Chí Khiêm nói: “Tối nay mẹ và mợ về nhà đi, con sẽ ở lại chăm sóc cậu.”
“A Khiêm, sáng mai con còn phải đi làm nữa, chúng ta đã thuê y tá rồi mà. Mợ ở cùng với y tá là ổn rồi. Con mau về nghỉ ngơi đi.”
“Mợ à, con đảm bảo sáng ngày mai cậu sẽ không rời khỏi mợ đâu. Còn bây giờ mợ hãy về nhà ngủ một giấc thật ngon đi, con sẽ chăm cậu.” Trần Chí Khiêm khuyên mợ, muốn bà về nhà nghỉ ngơi.
Cuối cùng, Trần Chí Khiêm thống nhất với mợ rằng bà có thể đến trước sáu giờ sáng mai thì mợ mới đồng ý về nhà ngủ.
Phàn Kỳ lái xe chở mẹ và mợ về nhà, ba người cùng nhau ăn cơm tối. Mợ ở quê nhiều năm đã hình thành thói quen ngủ sớm dậy sớm nên đi ngủ trước.
Phàn Kỳ ngồi cạnh mẹ trên ghế sô pha, cùng xem bộ phim drama máu chó trên TV, nghe mẹ Mỗ kể chuyện thời thơ ấu của cô, cả chuyện ngày xưa cô đã tức giận rồi làm ầm lên nguyên một buổi chiều.
Mẹ Mỗ xoa mặt của cô, nói: “Thời điểm đó mẹ thật sự hoài nghi, không phải là chúng ta ôm sai con rồi đấy chứ? Sau này mẹ nghĩ nhất định là do ba của con.”
Phàn Kỳ bắt chước bộ dáng Phàn Vĩnh Khang khi nhìn vợ mình cạn lời, nói: “Ba chắc chắn sẽ nói: ‘Bà là hộ làm nông có nhiều ưu điểm còn tôi chỉ là nhà thầu lắm khuyết điểm.”
Trương Nguyệt Cầm phì cười khi nghe cô nói: “Không biết bây giờ ba con đang làm gì nhỉ?”
“Bình thường ba hay làm gì ở nhà thì bây giờ đang làm cái đó thôi.”
“Bình thường bây giờ mẹ đang nhờ ba cầm sợi len để mẹ quấn len thành cuộn.” Trương Nguyệt Cầm nói.
Được rồi, Phàn Kỳ đã hiểu rồi, mẹ cô chỉ đang nhớ người ta thôi.Trương Nguyệt Cầm xoa đầu cô: “Con lên lầu ngủ sớm đi, chắc chắn mợ con sáng mai sẽ dậy lúc ba, bốn giờ đấy.”
Hả? Thế thì khủng khiếp quá. Phàn Kỳ bật người dậy, hấp tấp chạy lên lầu. Cô tắm rửa qua rồi ngồi lên giường, lúc này mới khoảng tám giờ.
Hơn nữa mỗi lần Trần Chí Khiêm đi công tác, cô vẫn luôn khó ngủ vào buổi tối đầu tiên xa anh. Buổi tối hôm nay chắc chắn cũng vậy. Cô mở TV lên, vừa đúng lúc chương trình “Cổ vãng kim lai” đang phát sóng trực tiếp.
Câu đầu tiên anh Siêu nói khi gặp mặt Hứa Diệu Nhi là: “Tôi lại được gặp Diệu Nhi rồi. Lần trước Diệu Nhi vẫn là quản lý của Trường Hưng, bây giờ đã về dưới trướng Diêu Hoa. Không biết cô có cảm nhận gì?”Ông ta tuyệt đối không bỏ qua bất cứ đề tài nào.
“Tôi thấy rất tuyệt vời khi có thể làm đồng nghiệp với Phàn Kỳ.” Hứa Diệu Nhi nói.“Vậy Diệu Nhi và Phàn Kỳ đây chính là không đánh không quen sao?”
“Đúng vậy! Chúng tôi cùng chung chí hướng, có rất nhiều chủ đề chung để nói chuyện.” Hứa Diệu Nhi quay đầu lại: “Tôi càng phải cảm ơn ông Liêu đã đánh giá cao tôi. Lúc tôi vừa gia nhập Diêu Hoa, ông ấy đã giao cho tôi vài khách hàng quan trọng.”
Trên thực tế, lúc ở Trường Hưng, Diệu Nhi thay Hứa Hạt điều hành các tài khoản, không khác người môi giới làm thuê là bao.
Cô ta kiếm được nhiều hay ít tiền thì cũng là tiền của ba cô ta. Tiền lương tuy không thấp nhưng cũng không cao như bây giờ.