Chương 455: Phùng Học Minh Buông Tay (3)
"Các nhà tư bản dân tộc có tính chất cách mạng và thỏa hiệp. Một mặt họ bị đế quốc và quân phiệt áp bức cho nên bọn họ chống tại áp bức; mặt khác bản thân họ cũng thuộc giai cấp bóc lột nên có quan hệ gắn bó chặt chẽ với chủ nghĩa đế quốc cho nên họ cũng thỏa hiệp và yếu đuối.
Đặt lý thuyết này lên người của Phùng Học Minh, bản thân anh ta bị ông nội và ba mình áp bức nên anh ta thực sự là một người muốn phản kháng, vì vậy kiếp trước anh ta sẽ quyên tặng Thiên Hoà và chôn cất Hứa Diệu Nhi trên danh nghĩa một người bạn rồi anh ta sẽ tự triệt sản. Mặt khác anh ta là người thừa kế của hai người này nên anh ta có tất cả những tật xấu của họ."
Trần Chí Khiêm xoa đầu cô khi dừng đèn đỏ.
"Tất cả những điều này có liên quan đến kiến thức chính trị hả? Anh đang thể hiện rằng mình hiểu biết rất nhiều hay thể hiện rằng mình đã già vậy?" Phàn Kỳ hỏi anh.
Phàn Kỳ hỏi xong mới nhớ rằng có người đặc biệt kiêng kị nhắc đến một số điều, vì vậy cô vội vàng an ủi: "Chồng đừng tức giận nha! Ngoan nha! Chồng em là người trẻ nhất và đẹp trai nhất..."
Trần Chí Khiêm lái xe về nhà trong những lời tâng bốc của cô.
Ở nhà, cậu đang ngồi nghỉ ngơi trong sân trong khi Trương Nguyệt Cầm và mợ đang làm bữa tối trong bếp.
Cậu và mợ còn muốn ở lại đây thêm hai tuần nữa, đợi cậu khỏe hơn rồi mới đi. Trương Nguyệt Cầm đã mua vé máy bay khởi hành vào sáng sớm ngày mai.
Sau bữa tối, Phàn Kỳ đưa Trương Nguyệt Cầm lên phòng của họ trên lầu. Cô mở két sắt lấy 15.000 đô la Mỹ từ trong đó rồi cho Trương Nguyệt Cầm, yêu cầu bà ấy mang tiền về nhà.
"Mẹ, số tiền này, còn có những đồ trang sức kia, mẹ đến sân bay con sẽ tìm người dẫn mẹ đi khai báo xuất quan. Trên máy bay cũng có tiếp viên hàng không chúng con quen biết, đợi đến Thượng Hải sẽ sắp xếp người dẫn mẹ đi khai báo. Mẹ về đến nhà rồi thì đừng tiết kiệm nữa. Thiếu bao nhiêu thì gọi cho tụi con. Biết không?"
Sau khi cậu xuất viện, Trương Nguyệt Cầm có thời gian nên Phàn Kỳ đã đưa bà ấy ra ngoài mua một số thứ để bà ấy mang về, đặc biệt là một số đồ trang sức bằng vàng cho người chị dâu chưa từng gặp mặt của cô ấy.
Chị dâu có xuất thân nông thôn mà quê của chị ấy có nhiều tập quán. Những thứ khác Phàn Kỳ không chắc nhưng trang sức bằng vàng thì chắc chắn không sai nên đã mua cho chị dâu nhẫn vàng, dây chuyền vàng và một bộ lắc tay bằng vàng.
"Thấy hai đứa tốt như vậy, ba mẹ cũng yên tâm ở Thượng Hải, Niếp Niếp, mẹ biết A Khiêm mới bắt đầu kinh doanh, vẫn còn thiếu tiền. Con càng kiếm được nhiều thì chỗ cần tiêu tiền cũng nhiều hơn. Đừng lo lắng cho ba mẹ, ba công nhân của nhà chúng ta ở Thượng Hải đều rất tốt. Khi ngôi nhà được xử lý xong sẽ còn tốt hơn nữa."
Trương Nguyệt Cầm vỗ nhẹ vào tay Phàn Kỳ.Đang nghĩ lại bản thân vừa mới gặp mẹ thì mẹ lại đi rồi. Phàn Kỳ vừa tắm xong đã chạy đến phòng của Trương Nguyệt Cầm. Ngồi trên giường của bà ấy, cô nép vào bên cạnh Trương Nguyệt Cầm rồi hai mẹ con cùng trò chuyện.
Trần Chí Khiêm đang nằm một mình chán nản xem TV trên giường, gọi điện cho vợ hai lần nhưng cô vẫn không qua cho đến khi anh nhìn thấy một tin tức: "Bị bạn tốt cướp vị hôn thê, Phùng Học Minh hành hung thiếu chủ nhà Diệu Hoa.”
Anh mở cửa: "Kỳ Kỳ, Liêu Nhã Triết và Diệu Nhi lên tin tức rồi, em qua đây xem."
Nhìn vợ mình như chuột sa chĩnh gạo, miệng còn hỏi: "Tin tức nói cái gì cơ?"
Trần Chí Khiêm không muốn nói chuyện nữa, bản thân so với tin vịt còn không bằng thì có quá thất bại không?Phàn Kỳ nhìn tin tức đang phát trên TV, không thấy cái mình muốn xem nên cô thất vọng quay sang hỏi Trần Chí Khiêm: "Nó nói cái gì vậy?"
"Không có gì." Trần Chí Khiêm lạnh lùng đáp.
Chương 456: Liêu Kế Khánh Rất Hạnh Phúc (1)
Tên đáng chết này lại bắt đầu khó ở rồi! Phàn Kỳ tháo thắt lưng, cởi áo ngủ ra, thân thể mềm mại dựa vào ngực anh, nũng nịu hỏi: "Rốt cuộc là tin tức nói gì vậy anh?”
Trần Chí Khiêm ôm cô, tự an ủi mình rằng được ôm cục bông này cũng không cần so đo nữa. Anh nói: "Vừa mới nói tiêu đề thôi, chút nữa sẽ chiếu."
"À à!" Đôi mắt Phàn Kỳ chăm chú xem TV giờ đang chiếu tin một du khách Nhật Bản đang cãi nhau tại nhà ăn, cô cảm thấy kỳ lạ: "Đời trước em nhớ du khách Nhật Bản ở Hồng Kông có danh tiếng rất tốt mà? Sao giờ lâu lâu lại có mấy tin kiểu vậy?"
Hơn nữa Hồng Kông có mấy bản nhạc kinh điển được cải biên từ Nhật Bản, với lại Hồng Kông không giống trong nước, luôn có mối quan hệ với Nhật Bản rất tốt.
"Đây không phải là chuyện rất bình thường sao?", Trần Chí Khiêm hỏi cô: "Nền kinh tế Nhật Bản hiện tại như lửa đổ thêm dầu(*), từ sau khủng hoảng dầu mỏ lần thứ hai thì kinh tế nước Mỹ đã suy thoái. Đặc biệt là từ năm bảy chín, vì để ngăn chặn lạm phát cao, Cục Dự trữ Liên bang Mỹ tiến hành tăng thêm lãi suất chưa từng có nhưng việc này cũng dẫn đến tỉ lệ thất nghiệp cao hơn.
Vậy là Mỹ chọc gậy bánh xe Nhật Bản, biểu tình tẩy chay hàng Nhật, người dân tầng lớp thấp nhất ở Mỹ căm ghét người Nhật, còn xảy ra chuyện nhầm người Trung Quốc thành người Nhật rồi đánh chết. Walmart vốn là một nhà bán lẻ tạp hóa, bọn họ khởi xướng chiến dịch "Mang nước Mỹ về nhà" và kêu gọi mua hàng Mỹ mà lấy được thiện cảm từ dân chúng. Vì không có bằng chứng nên FBI bắt giữ sáu giám đốc điều hành làm việc tại công ty Nhật Bản và nghi ngờ họ là gián điệp."
(*) Chỉ chuyện tốt càng thêm tốt, cảnh náo nhiệt, phô trương.
"Cách làm rất quen." Trần Chí Khiêm thở dài: "Cho nên các nước và khu vực theo sau nước Mỹ đối với hướng gió dư luận cũng rất bình thường, hiện tại du khách Nhật trên toàn thế giới không một ai chào đón. "
Hiệp ước Pfaza" đã ký, Nhật Bản cũng bắt đầu tăng tỉ giá đồng yên: "Hiệp định chất bán dẫn lần thứ nhất" cũng ký tên nhưng nền kinh tế Nhật Bản vẫn bị dừng lại một thời gian, đợi đến khi mọi biện pháp hữu dụng thì kinh tế Nhật Bản xong đời, sáng tạo cái mới bị phản đối và bất động sản sụt giá, đến lúc đó truyền thông đồng cảm với Nhật Bản, dư luận đối với du khách Nhật cũng sẽ tốt hơn.
Có một số chuyện là thật nhưng hiện tại nền kinh tế Nhật Bản rất tốt, nhiều người Nhật đi du lịch nước ngoài, dân số tăng lên nên xảy ra chuyện ồn ào cũng không có gì kỳ lạ, chẳng hạn như tin cãi nhau ngoài phố này có cái gì để nói đâu? Có đáng để mà đưa tin lớn như vậy không? Chẳng qua nó gieo vào đầu mỗi người hết lần này đến lần khác, đần đần khắc sâu vào tâm trí rằng tính cách người Nhật rất tồi tệ, làm như thế mới đường đường chính chính ký những hiệp định này. Dù sao cũng sắp kết thúc rồi, thời kì người Nhật có tố chất tốt sẽ sớm đến thôi."
"Được rồi!" Phàn Kỳ không nghĩ rằng chỉ là một du khách cãi nhau thôi mà anh có thể nói ra một loạt đạo lý như vậy, mà càng nghe càng thấy hợp lý.
Sau khi kiến giải xong thì tin tức kia cũng đến, Phàn Kỳ không thể không bội phục những kẻ săn tin ở Hồng Kông.
Mở đầu bằng tấm hình Liêu Nhã Triết co chân ngồi xổm dưới đất, không biết Hứa Diệu Nhi nói gì mà khuôn mặt anh ta căng thẳng đến mức vặn vẹo, còn Phùng Học Minh thì đang đá vào mông Liêu Nhã Triết.
Nhưng đây không phải là Phùng Học Minh đang hành hung Liêu Nhã Triết à?
Chứ nói Liêu Nhã Triết léng phéng với vợ chưa cưới của Phùng Học Minh là chuyện quỷ gì? Hứa Diệu Nhi và Phùng Học Minh đã chia tay mấy tháng rồi. À!