[Thập Niên 80] Xuyên Thành Vợ Quá Cố Của Lão Đại Hương Giang

Chương 448 - Chương 468: Chung Cư Bị Sập (3)

Chương 468: Chung Cư Bị Sập (3)
Lưu Tương Niên cũng chưa từng làm ra mấy chuyện quá xấu xa, vậy mà tại sao số phận lại đẩy ông ta vào kết cục như vậy? 

Chiều hôm đó, Phàn Kỳ lên xe ngồi với Hứa Diệu Nhi. Trên đài phát thanh đang phát những bài hát tiếng Quảng Đông mềm mại và nhẹ nhàng, Phàn Kỳ đang kể về tình huống xấu hổ khi mà mẹ chồng yêu cầu sờ vào ngực của cô.

“Vậy chồng của cô cũng không biết luôn hả?”

Phàn Kỳ đột nhiên nhớ ra việc họ không ở cùng nhau vào thời điểm đó, vì vậy cô chỉ nói: “Chủ yếu là do khi đấy cũng không xảy ra chuyện đó! Làm sao mà anh ấy biết được?”

“Mẹ chồng của cô dễ thương ghê.”

“Đúng vậy! Bà ấy rất dễ thương, dù cho có vài lúc bà ấy hay thể hiện mình là một chuyên gia y tế trước mặt người khác.”

Trong lúc hai người đang trò chuyện thì đài phát thanh đang thông báo tin tức: “Liêu Kế Khánh của Diêu Hoa đã làm rõ những tin đồn về việc ăn bám và bày tỏ sự hài lòng với Hứa Diệu Nhi, ngoài ra ông còn hy vọng Liêu Nhã Triết có thể thành công trong việc theo đuổi cô ấy.”

Sau đó còn có cả đoạn ghi âm trực tiếp, ngoài những lời của Liêu Kế Khánh ra thì còn có những lời bàn của Hứa Hạt, thậm chí ngay cả những lời của Liêu Nhã Triết nói về Chu Vạn Hiền cũng được phát.

Bất ngờ hơn nữa là các phóng viên đó còn tìm đến để phỏng vấn Chu Vạn Hiền và tên công tử bột đó nói: “Mắt nhìn của tôi không hề kém, bạn gái của tôi thì có ai mà không đẹp cơ chứ? Tại sao tôi phải thao thức cả đêm chỉ vì một người phụ nữ cơ chứ?”

Nghe thấy thế thì Phàn Kỳ cũng nói: “Thật đáng ghét!”

Bây giờ chưa gì hắn ta đã đánh giá Hứa Diệu Nhi như thế thì lỡ như sau này họ kết hôn thì sẽ như thế nào. 

Vậy nên Trần Chí Khiêm mới nói rằng Hứa Diệu Nhi có cuộc sống cực kỳ thê thảm ở đời trước, liên tục cãi vã với Chu Vạn Hiền, bên cạnh đó cô ấy còn không phải là người có thể kiểm soát tốt cảm xúc của mình dẫn đến việc tình cảm bị bất ổn trong một khoảng thời gian dài. 

Sau này Hứa Diệu Nhi còn liên tục bị săn đuổi bởi các tay săn ảnh và mắc chứng trầm cảm nặng sau khi ly hôn, hình ảnh của cô ấy khi bị chụp lại trông gầy gò chẳng khác nào da bọc xương.

“Tôi không nên nói với anh ấy những điều đó, xem ra tôi không phải là người có thể kiểm soát tốt cái miệng của mình.” 

Hứa Diệu Nhi thở dài: "Nhưng thực sự có nên trách anh ấy không? Dù sao anh ấy cũng thật lòng muốn giúp tôi, với cả anh ấy cũng cảm thấy có lỗi.”

“Đôi khi rất khó để có thể nói điều gì nên làm và không nên làm. Không giống ba của anh ấy.”

“Ừ! Ngày hôm đó khi tôi đi quay phim cùng với ông Liêu, không biết là ông ấy sợ tôi bị hiểu lầm hay là sợ vợ mình hiểu lầm mà đưa cả vợ theo cùng để đi đón tôi. Sau đó, ông Liêu để vợ mình đi mua sắm ở một trung tâm thương mại gần đó, cho đến khi buổi biểu diễn kết thúc thì đi về với tôi và vợ của ông ấy luôn. Cô cũng đã thấy rồi đấy, ngay cả những lúc như vậy ông ấy vẫn lên tiếng để bênh vực tôi, sợ làm tổn hại đến danh dự của tôi.” 

Hứa Diệu Nhi khen lấy khen để: "Không hiểu sao một người ba tốt như vậy mà lại sinh ra một tên đầu đất như Liêu Nhã Triết?”

“Vợ của ông Liêu mất sớm, ông ấy còn bận rộn với công việc nên tôi đoán rằng ông ấy không nỡ mắng mỏ Liêu Nhã Triết, cộng thêm việc anh ấy từ bé đến lớn đều được bảo mẫu nuôi. Tôi đoán đó chính là lý do.” 

Phàn Kỳ cũng nhớ đến việc từ nhỏ cô ấy đã không có ba mẹ ở bên cạnh để dạy cho cô biết về những phép tắc trong xã giao, mãi sau này trong các cuộc gặp mặt ở kiếp trước cô mới biết về nó.

“Chắc là vậy.” Hứa Diệu Nhi cười nói: “Họ tuy là hai ba con khác nhau về tính cách nhưng đều là người tốt.”

 

Bình Luận (0)
Comment