Chương 486: Muốn Làm Gì? (2)
Liêu Nhã Triết gấp gáp nói: “Bây giờ gọi điện luôn đi, tôi muốn có vào ngày mai. “
Phàn Kỳ không còn cách nào chỉ có gọi điện thoại, Liêu Nhã Triết vội vàng nói thêm: “Diệu Nhi cũng muốn.” Cô vẫn là người có lương tâm.
Ngày hôm đó, Trần Chí Khiêm đến đón Phàn Kỳ mang theo hai cái máy chơi trò chơi đến cho Liêu Nhã Triết.
Cái này rất tốt, mỗi ngày sau khi ăn trưa xong ba người họ không bao giờ xem phim hay đọc tiểu thuyết ngôn tình, văn phòng của Liêu Nhã Triết khá lớn nên ba người ở trong phòng của anh chơi cùng một trò chơi.
Liêu Nhã Triết vừa mới bắt đầu đã chơi rất khá, cuối cùng cũng có đất dụng võ, chỉ đạo Hứa Diệu Nhi đánh.
Thế nhưng, khi Phàn Kỳ về nhà còn có người thiết kế trò chơi này bổ sung kiến thức cho cô.
Cô còn có chỗ không hiểu rõ, thích chỉ đạo Diệu Nhi, sau đó cô bị Liêu Nhã Triết đuổi ra ngoài.
Hứa Diệu Nhi giữa tình bạn với tình yêu vẫn chưa lựa chọn hoàn toàn, nên cô lựa chọn tình bạn trước, cô vào phòng Phàn Kỳ ngồi, Liêu Nhã Triết cũng chen vào căn phòng nhỏ của Phàn Kỳ, trong văn phòng của Phàn Kỳ chỉ có một vị khách mời, anh liền đứng ở bên cạnh chơi game.
Liêu Nhã Triết hỏi: “Này Phàn Kỳ, trò chơi này khi nào mới phát hành?”
“Sớm thôi, ngày 26 tháng 10 sẽ thông báo sản phẩm mới. Hai ngày này có phải nên kiểm tra một đợt đồ chơi trên thị trường không?”
Cẩm Thành đem ngành kinh doanh trò chơi vào trong công ty hiện tại, sửa lại tên rồi niêm yết ở trên cửa hàng thành Điện Tử Thiên Thược.Phàn Kỳ búng tay một cái nói: “Buổi chiều đi.”
Phần Kỳ chơi game, cộng thêm cổ phiếu đầu cơ, thêm nữa cậu mợ sắp phải về nhà, cô vội vàng dẫn mợ đi mua quà về cho gia đình, vô cùng bận.
Trần Chí Khiêm hỏi cô: “Ngày 1 tháng 11, em có rảnh không?”
Cô vẫn chơi trò chơi, suy nghĩ một chút rồi trả lời: “Có.”
Phàn Kỳ không để ý đến biểu tình bất đắc dĩ trên mặt Trần Chí Khiêm, cô chỉ nghe anh nói: “Cùng anh đi Nam Dương, anh có hẹn gặp mặt với A Viễn ở Nam Dương, chị Trang cũng đến.”
Nghe thấy Trang Linh Linh cũng đến, Phàn Kỳ vô cùng vui vẻ nói: “Chắc chắn sẽ đi.”
Trần Chí Khiêm đáp lại cô: “Nhưng ngày 1 tháng 11 là sinh nhật đời trước của em.”
“Không sao cả! Đời trước của em cũng chỉ có vài lần sinh nhật, bình thường chỉ có nhà môi giới, ngân hàng và một số thương hiệu có thể nhớ được sinh nhật của em, chờ ba mẹ em nhớ tới thì nó có lẽ đã qua lâu rồi, cũng có thể họ còn không thèm nghĩ đến.”
Chỉ cần có thể gặp được Linh Linh, sinh nhật đó có là gì?Cậu mợ ở đây đã hơn một tháng, cậu cũng có thể tự xuống phố đi bộ, cơ thể đã tốt nên muốn về nhà. Ở đây dù là ổ vàng ổ bạc cũng không bằng ổ chó nhà mình, chưa kể trong nhà còn con cháu.
Hai người họ ở đây lâu như vậy, thời điểm này đừng nói là tới Cảnh Thành, ở vùng nông thôn đi đến trong thành cũng coi như là đi xa nhà.
Bọn họ đi lâu như vậy, tuy là đi khám bệnh nhưng cũng nên đưa một chút đồ vật cần thiết trở về, nhưng hai vợ chồng lại không biết nên mua cái gì, nên để Phàn Kỳ nghĩ giúp.
Cậu mợ không giống ba mẹ, khi trở về muốn nói cái gì cũng nói không rõ, nhưng đồ vật có giá trị thì lại để lại chờ đến tết âm lịch để cô tự mang về.
Phàn Kỳ đưa hai người hai cái hộp lớn đựng quần áo, đồ ăn với mấy đồ linh tinh, hai vợ chồng đưa cậu mợ ra sân bay, giúp họ gửi hành lý, quan sát họ vào cửa.
Mười giờ ngày 26 tháng 10, Điện Tử Thiên Thược đưa trò chơi mới lên bán, đồng thời phát tập đầu tiên của phim hoạt hình 《 Cuộc phiêu lưu của gấu trúc Xixi 》ở Đông Nam Á, Cảng Thành và nội địa cùng phát sóng.
Rất nhiều ngành sản xuất ở nội địa từ sau khi cải cách luôn muốn học hỏi phương Tây, cùng nhau phát triển khoa học quốc gia, bao gồm cả một số ngành sản xuất có ưu thế cũng ở thời điểm này thể hiện chính mình.