Chương 59: Phùng Học Minh Đưa Phàn Kỳ Về Nhà (1)
Bây giờ đối mặt với việc mời rượu, nếu là những cô gái khác thì đã sớm bị người khác nói không biết tốt xấu, nhưng nếu từ miệng cô nói ra thì khiến người khác cảm thấy đúng là như vậy. Phùng Học Minh nói theo lời của cô: “Chính xác là như vậy, thật ra tôi cũng không thích uống rượu, trên thương trường, không phải đều như vậy sao? Vậy tôi uống nước cam cùng em nhé?”
“Được. ” Phùng Học Minh kêu người rót nước cam cho cô, lại chuyển một bàn geoduck sashimi đến trước mặt cô: “Cô Phàn, không biết em có quen ăn geoduck sashimi không?”
“Tôi không ăn kiêng. ”
Nghe cô nói như vậy, Phùng Học Minh dùng đũa gắp một miếng geoduck sashimi chấm vào trong đĩa mù tạt và đĩa dầu mè cho cô.
“Anh Phùng, cứ để tôi tự làm. ” Phàn Kỳ nói với anh ta.
“Anh Phùng thật ga lăng!”
Người quản lý mang vẻ mặt nịnh hót.
Phùng Học Minh nhìn về phía Phàn Kỳ đang cúi đầu ăn gì đó nói: “Phải. ”
Phàn Kỳ quá quen với loại người này, là chó có hình người, cả người đều là hào quang rực rỡ, trước mặt người khác thì mười phần tử tế, trên thực tế là chứa đủ năm lại độc. Đã từng có một tổng thanh tra trêu chọc cô, trong nhà có vợ, khi ngủ lại ở quầy lễ tân trong công ty thì đàng điếm cùng khách hàng. Dù người vợ có tiêm vaxin HPV thì cũng không cứu được anh ta nên cầm giấy chẩn bệnh đi đến trước cửa công ty hất tờ đơn ra, khiến cho mọi người biết hết bí mật của người này. Muốn sống lâu thì phải cách xa mấy tên đàn ông cặn bã. Thấy phản ứng của Phàn Kỳ lạnh nhạt, Phùng Học Minh tiếp tục lấy lòng: “Cô Phàn, nghe Nhã Triết nói, chỉ cần em ra tay là mọi chuyện đều sẽ tốt đẹp? Thứ năm mua vào thứ sáu bán đi, kiếm lời 50 sao?”
Lời này vừa dứt, những người khác đều nhìn về phía cô, nhất là ánh mắt sáng lên của người quản lý. Islay Electronics lại kiếm được một chút vào thứ sáu, Phàn Kỳ cũng kiếm được ba phần lời, đối với cô mà nói thì đây xem như khởi đầu tốt đẹp, chắc chắn loại cổ phiếu này sẽ có biến động bất ngờ khi bắt đầu, tiếp theo sẽ có sự điều chỉnh, an toàn là trên hết, Phàn Kỳ để Liêu Nhã Triết giúp cô.
“May mắn mà thôi. Giống như đánh bạc, dù sao thì người vừa mới bắt đầu thì nhất định sẽ thắng được mấy lần. ”Phàn Kỳ đã đẩy hết sang cho vận may, cô cho là mình đã biểu hiện rất rõ ràng, không muốn nói về đề tài này.
Phùng Học Minh lại tiếp tục nhắc đến: “Nghe Nhã Triết nói, em muốn tham gia vào cuộc thi môi giới chứng khoán, muốn tham gia cuộc thi môi giới chứng khoán vào tháng 8. ”Liêu Nhã Triết đúng là cái miệng rộng, cái gì cũng nói hết cho Phùng Học Minh, còn giả mù sa mưa mà nhắc nhở cô là Phùng Học Minh muốn theo đuổi cô.
“Kiểm tra một chút thôi, lỡ như tôi có thể vượt qua kỳ thi thì tôi lại có thể tham gia chương trình, một cái minh tinh nhỏ đổi nghề trở thành nhà môi giới cổ phiếu, đây là cũng là một mánh khóe quảng cáo. ”Phàn Kỳ nói chuyện, cô dùng giọng Thượng Hải nói “mánh khóe”, lập tức bị kẹt lại ở chỗ đó: “Mánh khoé chính là. . . ”
“Mánh khoé. ” Phùng Học Minh cười khẽ, dùng tiếng Thượng Hải nói ra, tiếp tục dùng tiếng Quảng Đông nói: “Tiếng Quảng Đông cũng có cách nói này, rất thu hút sự chú ý từ người khác. ”
“Tiếng Thượng Hải của anh Phùng rất chính tông nhỉ?”
“Ông cụ Lưu nói tiếng Thượng Hải rất lưu loát, tôi nghĩ anh cũng biết, thành phố này có rất nhiều ông trùm đến từ Thượng Hải. Ông cụ Lưu chính là. . . ” Người quản lý nói đến đây liền bị kẹt. Hôm trước Phàn Kỳ nghe cô Hạng nói qua về truyền thuyết mà ít ai biết đến, cô giả bộ không biết hỏi người quản lý: “Ông cụ Lưu cũng là người Thượng Hải sao?”
Người quản lý bị Phàn Kỳ nhìn chăm chú, cô vô cùng chuyên chú chờ đợi câu sau của anh ta, anh ta nói thế nào? Nói ông cụ Lưu không phải người Thượng Hải, vợ cả của ông cụ là ai, nhưng mà Phùng Học Minh hẳn là cháu ngoại của bà cụ hiện tại?Bà cụ bây giờ cũng không phải người Thượng Hải.