Chương 78: Lưu Tương Niên Gặp Lại Vật Cũ Trước Kia… (4)
Nếu là bạn gái Liêu Nhã Triết thì tất nhiênlà Liêu Nhã Triết sẽ ôm cô, chỉ là cô và Liêu Nhã Triết tại là đi song song. Liêu Kế Khánh cúi đầu nói một câu với vợ, thả cho vợ đi đến chỗ mấy người phụ nữ, ông ấy dẫn theo Liêu Nhã Triết cùng Phàn Kỳ đến chào hỏi bạn bè.
Liêu Kế Khánh và ông chủ Chu nói chuyện phiếm, bà Chu Kim Tiểu Tuệ đứng ở bên cạnh chồng, Phàn Kỳ cùng bà Chu Kim Tiểu Tuệ đứng song song.
Kể từ sau khi “chuyện cũ kim liên” phát sóng, Phàn Kỳ được cho rằng là nối nghiệp Kim Tiểu Huệ đã giải nghệ.
Tất nhiên là ống kính của các phóng viên bên trong đều hướng về phía bọn họ, nhìn thấy phóng viên muốn chụp ảnh, bà Chu Kim Tiểu Tuệ làm động tác động lòng người, Phàn Kỳ lại thờ ơ, đứng ở bên cạnh giống như đang cẩn thận lắng nghe Liêu Kế Khánh và ông chủ Chu nói chuyện phiếm.
Bà Phùng ngồi ở bên cạnh bà cụ Lưu, đang nói chuyện trời đất, một phu nhân nhìn về phía Phàn Kỳ nơi đó: “Bây giờ công nghệ làm giả thật tốt, sợi dây truyền của nghệ sĩ nhỏ này gần như được làm giả. ”
Nghe nói như thế, ánh mắt của mấy phu nhân đồng loạt nhìn về phía Phàn Kỳ nơi đó, thấy Phàn Kỳ mặc một chiếc váy màu đen, để lộ ra dáng người của cô, nhưng cũng không quá bó, vừa nhìn là biết vải tốt, không có ai biết đây là kiểu mới của nhãn hiệu nào.
Thứ bắt mắt nhất chính là sợi dây chuyền của cô, sợi dây chuyền kia được làm theo phong cách at deco những năm 1930, với thiết kế dạng hình học, bên trên được đính những viên kim cương hình vuông, nếu là hàng thật thì mỗi viên sẽ không nhỏ hơn 2 gram, nhiều viên kim cương xếp thành một sợi dây chuyền không phải điều lạ nhất, điều thái quá nhất chính là viên phỉ thúy ở giữa, màu sắc thuần túy đậm đà như thế, đó chính là sản phẩm trân quý rất hiếm gặp trong các buổi đấu giá.
Vừa rồi trang sức của Kim Tiểu Tuệ đứng cùng bà Phùng đã khiến bà Phùng ảm đạm phai mờ, bây giờ chuỗi bảo thạch màu hồng này còn để lộ ra vẻ diễm tục khi đứng cạnh chuỗi dây chuyền của Phàn Kỳ.
Đám bà lớn biết càng giàu càng tính toán, làm gì có người giàu nào chịu tốn kém nhiều tiền cho một người chỉ biết chơi bời chứ?“Nghệ sĩ nhỏ này cũng quá ngu xuẩn, có ai ở đây mà không có đôi mắt sáng như đuốc chứ? Mang hàng giả, đeo hàng giả rõ ràng như vậy mà cũng không sợ ngày mai bị phốt. ”
“Cũng chỉ có loại này nghệ sĩ nhỏ như vậy mới dám đeo món đồ khoa trương như thế ở kiểu dạ tiệc này, nếu là đổi thành chúng ta, đừng nói là sau này đi dạ tiệc, cho dù ra ngoài cũng không dám. ” Bà Phùng khinh bỉ nhếch môi nở nụ cười: “Cô ta còn ước gì ngày mai được lên báo, tôi đã ngã một lần cho nên khôn hơn chút, về sau chắc chắn sẽ không hỏi đến mấy chuyện làm loạn của cô ta. Hôm qua còn lên báo với Học Minh nhà tôi, hôm nay lại đi theo ba con nhà họ Liêu. ”
“Cho mấy đồng tiền là đã có thể từ bỏ việc làm nghệ sĩ, nhìn bộ dáng kia của cô ta đi, có thể thấy được cho dù dùng kim tiêm lớn đến mức nào đâm vào gương mặt kia thì chỉ sợ đâm vào cũng không có máu chảy ra. ” Có người phụ hoạ bà Phùng. Phàn Kỳ cũng không biết đám phu nhân nhà giàu kia còn đang mỉa mai mình sau lưng, cô đang mang ý cười nhàn nhạt nghe Liêu Kế Khánh nói: “Cái gọi là anh hùng không hỏi xuất xứ, Livermore xuất thân từ một gia đình nghèo rớt mồng tơi, về sau trở thành đại gia của phố Wal, năm đó tôi cũng xuất thân từ người viết số liệu trên bảng đen trong sàn giao dịch, rồi cũng đi tới hôm nay. Chúng tôi rất có thiên phú trong chuyện làm ăn này, ít nhất tôi cũng thấy được thời điểm mình còn trẻ trên người Phàn Kỳ. Lúc đó, tôi chỉ tức giận các công ty môi giới chỉ kiếm tiền từ cổ đông nhỏ và vừa, còn giữ lại thể diện cho họ, cho nên muốn giúp cô ấy một chút, không ngờ cô ấy lại được sinh ra để làm công việc này. ”