Chương 1004: Có Thể Bói Cho Tôi Một Quẻ Được Không
Chương 1004: Có Thể Bói Cho Tôi Một Quẻ Được KhôngChương 1004: Có Thể Bói Cho Tôi Một Quẻ Được Không
Cô vừa mới đi vào đã được rất nhiều người vây quanh: "Xin hỏi cô là Tô Niệm Tinh phải không?”
"Tô thần toán phải không? Có thể bói cho tôi một quẻ được không? Tôi chính là fans của cô đó."
Lối ra vào chật kín người, Tô Niệm Tinh bị vây ở chính giữa, Đại Đao muốn ngăn cản mấy người này nhưng bất đắc dĩ anh ta lại chỉ có hai cánh tay, hoàn toàn không thể ngăn cản được nhiều người như vậy cho nên chỉ có thể bảo vệ người ở đằng sau: "Chúng tôi tới đây làm hộ chiếu, không tiện xem bói, các thị dân muốn xem bói mời gọi điện đặt lịch trước."
Nhân viên công tác thấy có nhiêu người như vậy cũng lập tức kêu nhân viên bảo vệ tới mời người vào trong.
Tô Niệm Tinh vào phòng tiếp đón khách VIP, người phụ trách đã từng xem chương trình của cô rồi: "Hóa ra cô chính là vị thân toán đó sao? Cô xem bói thật sự rất chuẩn đó, tôi chính là fans của cô."
Tô Niệm Tinh ký tên và chụp ảnh cho vị fans nhiệt tình này rồi sau đó lại xem tướng mặt cơ bản cho anh ta, tiếp đó đối phương mới làm hộ chiếu cấp tốc cho cô.
Sau năm ngày là có thể tới lấy.
Tô Niệm Tinh cảm ơn đối phương đã giúp đỡ, sau đó dưới sự hướng dẫn của người phụ trách, cô và Đại Đao rời đi từ cửa sau.
Lúc bọn họ ngôi trên xe đi vòng qua cửa trước thì mấy fans kia vẫn chưa rời đi mà cứ đứng chầu chực ở cổng, thậm chí còn có rất nhiều truyền thông chạy vội qua bên này. Về đến quán ăn, Tô Niệm Tinh lại nhận được điện thoại của Tô Ngọc Bạch, ông ta có vài người bạn già muốn gặp cô, hỏi cô là có thời gian rảnh hay không.
Hiển nhiên bạn già của Tô Ngọc Bạch cũng không giàu thì quý rồi cho nên Tô Niệm Tinh sảng khoái đồng ý ngay, cô khẳng định rằng bản thân có thời gian rảnh.
Sau đó, cô dẫn Đại Đao cùng tới một club tư nhân.
Với mắt nhìn từ kiếp trước của cô thì chỗ này không có hơn trăm triệu trên người thì không vào được đâu.
Cô đi vào phòng bao, Tô Ngọc Bạch và Tô Tú Dung đều có mặt ở đó, vừa trông thấy cô tới, Tô Tú Dung lập tức gọi cô qua đó ngôi: "Bây giờ A Tinh rất bận, mong mọi người lượng thứ cho.
Tô Niệm Tinh gật đầu với mọi người.
Tô Ngọc Bạch giới thiệu từng người một cho cô, phú hào ở Hương Giang rất đông, có người thích lên báo nhưng cũng có người không thích lên báo. Kiểu người này chưa bao giờ từng tham gia vào bảng xếp hạng phú hào.
Thậm chí là công ty của bọn họ còn không lên thị trường nhưng lại rải khắp nhiều quốc gia, chẳng ai có thể đoán ra được rốt cuộc bọn họ có bao nhiêu tài sản.
Có một vị chuyên môn đầu tư tên là Khưu Lê Võ, còn có vài vị là lão tổng làm công thương nghiệp, ví dụ như Lưu tổng làm nguyên vật liệu công trình, Trương tổng làm thiết bị máy móc, Trần tổng làm thiết bị cơ điện, đây đều là những lĩnh vực mà Tô Niệm Tinh chẳng am hiểu gì.
Kiểu đại sư mà mấy phú hào này thích thường có hai loại: Một là phong thủy học và hai là có thể trợ giúp họ tăng tài vận. Nhưng cứ cố tình Tô Niệm Tinh chẳng biết một cái nào hết, có điều, Tô Ngọc Bạch đã nói với bọn họ rằng Tô Niệm Tinh am hiểu xem bói cát hung, nếu như bọn họ muốn biết tương lai công ty có gặp phải phiên phức gì hay không thì có thể mời cô xem bói.
Không thể nghi ngờ gì, đây chính là kỹ năng còn hữu dụng hơn bói nhân duyên.
Khưu Lê Võ làm đầu tư hỏi Tô Niệm Tinh: "Vừa rồi tôi mới xem phát sóng trực tiếp của cô xong, cô đã bói ra năm 97, châu Á sẽ gặp khủng hoảng kinh tế đúng không?”
Tô Niệm Tinh gật đầu, cô thật sự chẳng hiểu một tí gì về kinh tế cả, giờ kêu cô giải thích nội dung trong này thì cô cũng đành chịu bó tay. Nhưng cô là đại sư đoán mệnh nên hoàn toàn có thể dùng nghiệp vụ của mình để lừa: "Quả thật tôi có thể bói ra được như thế, nếu Khưu tổng không tin thì có thể chờ xem."
Lưu tổng cười ha ha, nói: "Lão Khưu, ông cũng phải để ý một chút đi chứ, đến ngay cả Liên Xô giải thể mà cô ấy còn bói ra được thì thôi, vậy bói ra khủng hoảng kinh tế cũng không phải là chuyện khó gì."
Trương tổng cũng phụ họa theo: "Đúng đó, mấy người đầu tư tài chính như ông lại càng phải chú ý hơn."
Ngược lại, Trần tổng không nói ra gì khó nghe cả, ông ta dẫn đầu hỏi Tô Niệm Tinh có thể bói cho mình một quẻ được không.
Tô Niệm Tinh gật đầu đồng ý: "Được, tôi vẫn còn hai quẻ."
"Hai quẻ? Nhưng chúng tôi có bốn người cơ mà." Khưu Lê Võ gấp gáp.