Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 1028 - Chương 1028: Không Phải Đại Sư Vẫn Còn Nguyên Vẹn Đây Sao

Chương 1028: Không Phải Đại Sư Vẫn Còn Nguyên Vẹn Đây Sao Chương 1028: Không Phải Đại Sư Vẫn Còn Nguyên Vẹn Đây SaoChương 1028: Không Phải Đại Sư Vẫn Còn Nguyên Vẹn Đây Sao

Giám sát Lương hiểu ý của cô, cô không hy vọng anh can thiệp quá nhiều vào công việc của mình.

Anh hít một hơi thật sâu: "Vậy anh sẽ tìm vệ sĩ giúp em, đồn cảnh sát bọn anh có rất nhiều cảnh sát vì mệt mỏi với công việc này hoặc là gặp phải biến cố gia đình, hoặc là không có thăng tiến mà không thể không từ chức. Anh có quen vài viên cảnh sát trẻ tuổi đã nghỉ việc, để anh dẫn họ đến cho em chọn nhé."

Hai mắt Tô Niệm Tinh sáng ngời, cảnh sát?

Đúng rồi, còn có người hiểu quy tắc hơn mấy người kia không?

Vừa không rước thêm phiền phức cho cô lại vừa có độ trung thành nhất định.

"Được đó." Tô Niệm Tinh hôn lên môi anh một cái rôi kéo anh lên giường: "Anh thật tốt!"

Lúc tình cảm sôi trào, một ngày không gặp như cách ba thu, giám sát Lương chưa bao giờ từng thấy cô nhiệt tình như thế, cơ thể cũng bắt đầu vượt ngoài tâm kiểm soát của anh.

Ngay lúc Tô Niệm Tinh cho rằng cuối cùng thì mình cũng xơ múi được rồi thì chiếc Bb-call phiên phức kia lại vang lên.

Tít tít tít, kêu cứ như đòi mạng ấy, suy nghĩ nóng bỏng lập tức hóa thành bong bóng xà phòng, Tô Niệm Tinh bực mình đấm vào gối đầu: "Án hung sát vẫn chưa phá được sao?"

"Nghi phạm lần trước bắt được đã khai nhận rồi nhưng vẫn còn một chủ mưu nữa, người này giảo hoạt đa đoan, mấy người Đại Lâm không phải đối thủ của gã nên anh phải đích thân đi thẩm vấn." Giám sát Lương lại mặc quần áo tử tế vào: "Bây giờ sắc trở vẫn còn sớm, đừng ngủ quá lâu nhé, bằng không buổi tối lại không ngủ được."

Tô Niệm Tinh gật đầu rồi nhìn theo bóng lưng của anh rời đi.

Một đêm này, giám sát Lương không về nhà, Tô Niệm Tinh cũng không đến quán ăn mà ở nhà nghỉ ngơi và tiếp tục học sách phong thủy, sau đó là lên giường ngủ.

Sáng ngày hôm sau, cô chạy bộ buổi sáng xong mới đến quán ăn dùng bữa sáng.

Các hàng xóm vây xung quanh cô: "Đại sư, nghe nói phía bên Macau có bang phái đánh nhau, cô không sao chứ?”

"Chắc chắn không sao rồi? Không phải đại sư vẫn còn nguyên vẹn đây sao?" Chú Minh cảm thấy đối phương đã biết rõ rôi mà vẫn cố tình hỏi.

Tô Niệm Tinh nở nụ cười: "Tôi không sao, cảm ơn mọi người đã quan tâm”

Chú An kéo chú Minh ra để chen đến trước mặt Tô Niệm Tinh, vẻ mặt nóng lòng muốn biết: "Đại sư, có phải cô đã sớm đoán trước được sẽ có chuyện bang phái đấu súng này không?"

Tô Niệm Tinh dở khóc dở cười: 'Làm sao có khả năng được chứ, cháu cũng không thể tự xem bói cho mình được."

Chú An phẩy tờ báo sáng nay rồi chỉ cho cô nhìn: "Trên báo nói như thế đây này."

Tô Niệm Tinh nhận lấy tờ báo và đúng là thế thật.

Truyền thông nói cô vắng mặt trong lễ khánh thành khách sạn của phú hào số một Macau là vì đã liệu trước được chuyện sẽ có bang phái đánh nhau, còn khen cô liệu việc như thần.

"Mấy phóng viên này cũng biết chém gió thật đấy? Hoàn toàn không có một người nào đến phỏng vấn tôi cả." Tô Niệm Tinh dở khóc dở cười.

Toàn chuyện gì đâu, không hỏi người trong cuộc mà đã tự biên tự diễn, đây không phải là trêu đùa quần chúng thì là gì?

"Nhưng hôm qua đúng là cô không có mặt tại buổi lễ khánh thành còn gì, hơn nữa, bọn họ cũng xảy ra chuyện thật mà." Chú Minh cảm thấy cũng không thể tính là phóng viên nói dối được.

"Cháu không tham gia là vì trước đó cháu không biết nó là sòng bạc." Trước đấy trên báo đăng tải chuyện cô xem bói linh bao nhiêu nhưng có rất nhiều thị dân chẳng thèm tin, nghi ngờ vào bản lĩnh của cô.

Nhưng bây giờ cô đã nổi tiếng, rõ ràng bản thân cô hoàn toàn không thần đến như thế nhưng truyền thông vẫn có thể tự biên tự diễn.

Đây chính là đãi ngộ của thần toán sao?

Thế này cũng quá nực cười rồi.

Chú An cảm thấy lý do này cũng hợp lý, nhưng các thị dân sẽ không tin đâu.

Vậy mà Tô Niệm Tinh lại không có cách nào phản bác cho nên chuyện thân toán lần này, dù cô có giải thích cũng vô dụng cả thôi, người khác hoàn toàn không tin cô tạm thời thay đổi quyết định rồi mới trùng hợp thoát khỏi nguy hiểm, mà sẽ càng nghiêng theo chiều hướng cô tự bói ra được hơn.

Cô có hơi dở khóc dở cười: "Thời buổi này nói thật lại không có ai tin"

Chú Minh cảm thấy đây chính là chuyện tốt: "Cô bói càng chuẩn thì mọi người càng tin cô, đây chính là phúc khí mà đại sư đoán mệnh khác có cầu cũng chẳng được nữa kìa, cô không cần thiết phải thanh minh đâu, còn nữa, cũng sẽ không có truyền thông nào đăng bài cả."
Bình Luận (0)
Comment