Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 1065 - Chương 1065: Ông Ta Sẽ Không Hiến Tủy Cho Em Trai Mình Nữa Sao

Chương 1065: Ông Ta Sẽ Không Hiến Tủy Cho Em Trai Mình Nữa Sao Chương 1065: Ông Ta Sẽ Không Hiến Tủy Cho Em Trai Mình Nữa SaoChương 1065: Ông Ta Sẽ Không Hiến Tủy Cho Em Trai Mình Nữa Sao

Tô Niệm Tinh cũng không rõ cho lắm: "Có khả năng là sự cố y tế chăng, sau khi biến thành kẻ điên, ông ta chỉ có biết tìm đồ ăn, nhưng mà..."

Cô nhún vai, kết cục khỏi cần nói cũng có thể đoán ra được, người nhà sẽ không còn chăm sóc ông ta nữa mà chỉ biết đưa ông ta vào viện tâm thần mà thôi.

Mà em trai của ông ta lại lấy vợ sinh con, thi thoảng cũng sẽ đến viện tâm thân thăm anh trai của mình.

Bowen bàng hoàng tỉnh lại, ông ta thất thểu rời khỏi căn biệt thự, thậm chí còn quên mất cả chào mọi người.

Kern hít một hơi thật sâu: "Không ngờ số anh ta lại khổ như thế, vốn dĩ cha mẹ anh ta đã không thích anh ta rồi, sau khi trưởng thành còn đuổi anh ta ra ngoài, rồi bây giờ lại yêu cầu anh ta phải hiến tủy. Cho nên ông trời đối với anh ta cũng không tệ, còn biết nhắc nhở anh ta."

Tô Niệm Tinh nhìn ông ta: "Ông ta sẽ không hiến tủy cho em trai mình nữa sao?"

Kern sững sờ, sau đó đáp lại với vẻ hiển nhiên: "Chắc chắn rồi, biết rõ mình sẽ biến thành tên ngốc mà vẫn còn đi hiến tủy, trừ phi bây giờ anh ta đã là một tên ngốc."

Tô Niệm Tinh thở dài một tiếng nặng nề, hai mắt dại ra.

Giám sát Lương lại nắm lấy tay cô: "Sao thế?"

"Em đang nghĩ, mình làm thế có tính là giúp người không?" Tô Niệm Tinh không chắc chắn cho lắm.

Bây giờ cô bói toán càng chuẩn thì càng không xác định được rốt cuộc trên đời này có nhân quả hay không.

Người anh trai này thật đáng thương, đứa em trai lại có hơi vong ân phụ nghĩa. Cô nói cho ông ta biết quẻ tượng là đúng. Nhưng nếu ngược lại thì sao?

Anh trai không tốt, mà em trai lại là người tốt, vậy cô nói quẻ tượng ra có phải đã tương đương với hại một người?"

Giám sát Lương chỉ cần nghĩ một chút cũng đã hiểu được ý của cô, anh nắm lấy bàn tay cô: "Em chỉ nói quẻ tượng cho ông ta biết, còn lựa chọn thế nào là do ông ta. Em nhận tiên của ông ta đã tương đương với kết một đoạn nhân quả. Còn ông ta lựa chọn thế nào cũng không liên quan gì đến em. Em đừng nghĩ ngợi lung tung."

"Đúng đó, nếu cô không yên tâm thì có thể làm nhiều việc thiện hơn. Tôi thất có rất nhiều đại sư huyền học thích làm việc thiện, hành thiện tích đức sẽ được báo đáp." Kern chủ động an ủi cô.

Tô Niệm Tinh nặn ra một nụ cười với mọi người: "Tôi không sao, chỉ đang nghĩ làm đại sư đoán mệnh không chỉ phải bói chuẩn mà còn phải chống lại sự cám dỗ nữa."

"Cho nên, sự tồn tại của cô mới được chào đón như vậy." Kern giơ nắm đấm lên cổ vũ tinh thân cho cô. ...

Tô Niệm Tinh đã mệt mỏi cả một ngày rồi, giám sát Lương đi cùng cô lên tầng nghỉ ngơi. Anh ngồi bên giường cạnh cô, có thể nhìn ra được cô vẫn còn sợ nên không dám để cô lại một mình trong phòng.

Sáng sớm ngày hôm sau, sau khi tỉnh dậy, Tô Niệm Tinh xoa mặt mình và hỏi giám sát Lương: "Ở Hương Giang có loại sát nhân biến thái kiểu này không?”

Giám sát Lương im lặng một lúc lâu rồi gật đầu: "Trước đây đã từng có án phân thây người thành bánh bao nhân thịt người, định bán cho thực khách ăn rồi."

Tô Niệm Tinh bịt miệng, cảm giác buồn nôn đó lại tới nữa rồi.

Giám sát Lương ôm cô vào trong lòng: "Em đã làm chuyện tốt, chỉ có khi mấy người xấu này thì bắt thì gã mới không thể tiếp tục hại người. Em đừng sợ, bên ngoài có nhiều vệ sĩ như thế, anh cũng đang ở ngay bên cạnh em, sẽ không để em xảy ra chuyện đâu."

Tô Niệm Tinh gật nhẹ đầu.

Bên ngoài truyền tới tiếng của Kern, người dẫn chương trình đã tới rồi.

Tô Niệm Tinh và giám sát Lương đi xuống tầng.

Giám sát Lương liếc mắt nhìn đồng hồ đeo tay, đã gần đến giờ cơm tối rồi, anh đi vào nhà bếp chuẩn bị nấu cơm.

Người dẫn chương trình tên là Pasco, anh ta là một người da đen, có một đứa em trai tên Majerus, mất tích từ năm mười sáu tuổi.

"Vào một buổi sáng rất bình thường, thằng nhỏ hẹn trước với bạn cùng tới đầu phố làm nghệ sĩ, nhưng thẳng cho đến tận tối mà bạn của nó vẫn không trông thấy nó đâu. Chúng tôi đã tìm kiếm xung quanh một lượt nhưng từ đầu đến cuối vẫn không thể tìm được nó." Pasco cười khổ: "Hiện giờ nó đã mất tích được mười năm rồi. Mấy năm nay tôi cũng không từ bỏ việc tìm kiếm đó.

Kern chen miệng vào: "Phía cảnh sát nói thế nào?”
Bình Luận (0)
Comment