Chương 1066: Hoa Hướng Dương
Chương 1066: Hoa Hướng DươngChương 1066: Hoa Hướng Dương
"Cảnh sát nói có khả năng nó đã bỏ nhà ra đi để theo đuổi mộng làm ca sĩ của mình, nhưng tôi biết nó sẽ không làm như vậy.
Gia đình chúng tôi không có một ai ngăn cản nó theo đuổi ước mơ cả. Nó cũng không có lý do gì không từ mà biệt.
Hơn nữa, đến ngay cả hành lý cũng không mang theo luôn." Pasco nhún vai với vẻ bất đắc dĩ: "Sức mạnh của cảnh sát có hạn thôi, tôi vốn cũng không ôm hy vọng gì nhưng nghe nói cô bói toán vô cùng chuẩn nên tôi muốn mời cô giúp mình tìm tung tích của nó."
Tô Niệm Tinh am hiểu tìm người nhất đây, nhưng cô xác định địa chỉ toàn phải dựa vào cuộc đối thoại trong video cho nên không có bằng chứng gì cả, chỉ có thể nói là mình bằng lòng thử một phen.
Pasco gật đầu rồi giơ tay để mặc cho cô xem bói.
Tô Niệm Tinh nắm lấy tay phải của anh ta. Lần này trong video không có cảnh tượng Majerus bị bắt cóc, có thể thấy là Pasco lo lắng cho em trai mình hơn.
Trong ngày hè oi bức, tiếng ve sầu kêu không ngừng, hoa và cây cối xanh mướt chạy tận về phía chân trời, lọt vào mắt chỉ thấy toàn là màu xanh lục. những bông hoa màu da cam điểm xuyết trên những cành cây trông càng thêm tươi đẹp. Phía trên nhành hoa là tiếng chim kêu rít rít, thi thoảng lại bay lướt ngang qua bầu trời khiến cho mùa hạ có thêm vài phần vui tươi và hoạt bát.
So với những chú chim vui vẻ đó thì người sống trong bụi hoa kia lại là một quang cảnh khác. Người đàn ông để trần nửa người trên ngăm đen, trên trán nhỏ từng giọt mồ hôi to, anh ta đang cúi người hì hục hái hoa.
Anh ta làm việc rất chậm, sau lưng lập tức ăn ngay một roi khiến anh ta đau đến mức hít ngược một ngụm khí lạnh. Người đàn ông hành hung kia thoạt nhìn còn không cường tráng bằng anh ta, nếu như nhìn kỹ sẽ phát hiện ra, hóa ra ở cổ chân anh ta đeo một sợi xích nặng nề, hạn chế hành động của anh ta.
Tô Niệm Tinh hít vào một hơi, toàn bộ quá trình chỉ có người đàn ông làm việc và tiếng roi quất mà không có người trao đổi, cô hoàn toàn không có cách nào đoán ra được địa điểm ở đâu, đặc điểm duy nhất chính là một nơi mà mùa đông cũng có thể nở hoa hướng dương.
Chứng tỏ khí hậu ở nơi đó ấm áp, nhưng mà mấy nơi như vậy cũng không phải là duy nhất trên thế giới.
Tô Niệm Tinh rút tay về, vẻ mặt nặng nề không nói nên lời: "Tôi chỉ có thể bói ra được anh ta đang ở một nơi trông hoa hướng dương."
Pasco nhướng mày: "Hoa hướng dương? Bây giờ sao?”
Tô Niệm Tinh gật đầu: "Đúng! Ngay bây giờ ấy! Hoa nở rất tươi, đó là một cánh đồng rất rộng lớn."
Tuy rằng không thể nói ra được địa chỉ cụ thể nhưng thông tin này đã rất hữu dụng rồi, Kern nhìn Pasco: "Bây giờ đang là mùa đông, thành phố có thể trông được hoa hướng dương cũng không nhiều đâu."
Pasco có thể nghĩ ra được mấy thành phố: "Bây giờ tôi sẽ đi tìm người ngay, cảm ơn cô."
Tô Niệm Tinh chúc phúc cho anh ta sớm tìm được em trai mình, sau đó lại cùng Kern tiễn anh ta ra bên ngoài. Giám sát Lương mang thức ăn đã nấu xong lên lại phát hiện ra Pasco đã sớm rời đi: "Thế nào rồi? Có bói ra được địa chỉ không?”
Tô Niệm Tinh nói lại vắn tắt quẻ tượng cho anh nghe.
Giám sát Lương nghe xong cũng cảm thấy hẳn là không dễ tìm, dù sao thì nước Mỹ này cũng đất rộng người thưa, không phải một nơi dễ tìm đến thế.
Nhưng rõ ràng bọn họ đã liệu sai cả rồi. Pasco không đi tìm từng nơi một mà là đăng thông tin lên báo, anh ta muốn tìm một cánh đồng có hoa hướng dương để chụp ảnh, mong fans có thông tin về phương diện này có thể gọi điện cho anh ta.
Kern phẩy tờ báo: "Thông minh lắm, anh ta có thể nhanh chóng tìm được em trai mình thôi.'
Tô Niệm Tinh hỏi giám sát Lương: "Anh có chỗ nào muốn đi không, em có thể đi cùng anh. Hôm nay không cần quay chương trình mà chỉ cần bói ba quẻ là xong, chúng ta còn rất nhiều thời gian."
Trong lúc nhất thời, giám sát Lương thật sự không nghĩ ra được chỗ nào muốn đi nên anh hỏi dò: "Đến Broadway xem nhạc kịch không?”
Tô Niệm Tinh gãi đầu lúng túng, trước đây cô có học âm nhạc nhưng vừa nhìn là đã buồn ngủ rồi.
Kern kiến nghị đi xem biểu diễn ảo thuật.
Hai mắt giám sát Lương sáng người, anh nghiêng đầu nhìn vê phía Tô Niệm Tinh: "Em muốn đi xem không?"
Tô Niệm Tinh cảm thấy ý tưởng này không tệ.
Vì thế, một mình Kern đi mua mười ba chiếc vé xem phim.