Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 1072 - Chương 1072: Vậy Tại Sao Cô Không Tìm Luật Sư

Chương 1072: Vậy Tại Sao Cô Không Tìm Luật Sư Chương 1072: Vậy Tại Sao Cô Không Tìm Luật SưChương 1072: Vậy Tại Sao Cô Không Tìm Luật Sư

Người phụ nữ nhìn anh ta với vẻ cảnh giác, cũng không chịu nhận mà nói với anh ta: "Tạm thời tôi không cân nhắc đến chuyện tình cảm."

Nói rồi, cô ta vội vàng rời đi.

Người đàn ông nhìn bóng lưng của cô ta mà vẻ mặt mất mác không nói nên lời.

Người phụ nữ về đến nhà, đây là một căn nhà cũ kỹ, cô ta dồn sức dọn đẹp vệ sinh, tự mình treo bóng đèn, tự mình sơn tường, hàng xóm nhà bên có qua đây giúp đỡ, hỏi cô ta tại sao lại từ chối Matt.

Người phụ nữ thấy đối phương nhiệt tình mới chủ động nói ra quá khứ của mình: "Tôi vẫn chưa ly hôn, chồng tôi là một tên cuồng bạo lực, luôn luôn đánh đập tôi."

Cô ta cởi áo của mình ra, bên trên là những vết tích loang lổ, ít cũng phải được nửa năm, tuy đã lâu nhưng vẫn khắc lên bề mặt một cách rất rõ ràng, hơn nữa, chúng sẽ còn theo cô ta suốt cả cuộc đời này.

"Tôi không đánh lại được anh ta nhưng tôi muốn sống cho nên mới chạy trốn." Người phụ nữ cười khổ: "Matt là một người tốt, tôi không muốn liên lụy đến anh ta."

"Vậy tại sao cô không tìm luật sư?”

Người phụ nữ cười khổ: "Phí luật sư cao lắm, bây giờ đến ngay cả sống mà tôi còn khốn khổ đây này."

Hàng xóm không nói thêm gì nữa mà vỗ lên vai cô ta: "Chúc cô may mắn."

Người phụ nữ yên lặng dọn dẹp nhà cửa. Khi màn đêm buông xuống, cây cối bên ngoài biến thành những bóng ma kích thích thần kinh vốn đã nhạy cảm và yếu ớt của cô ta. Người phụ sợ hãi trốn dưới gâm giường, khi bóng cây lay động, cả người cô ta cũng rùng mình theo....

Tô Niệm Tinh rút tay về, cả người trông như một con chim sợ cành cong, cô ngẩng đầu lên đối diện với ánh mắt mong chờ của người đàn ông, chính ánh mắt này đã lừa cô, vẻ ngoài thì tỏ ra thâm tình nhưng bên trong lại ngược đãi vợ, đây chính là một tên đàn ông cặn bã giỏi ngụy trang.

Lồng ngực của cô phập phồng, cố gắng kiêm chế lửa giận trong lòng sau đó nói với vẻ khẳng định: "Xin lỗi, tôi không bói ra được."

Cả người Geoff ngây ra như phỗng, ánh mắt đó của cô trông không hề giống như không bói ra được. Nếu cô thật sự không bói ra được vậy ánh mắt đó nên chột dạ và áy náy, chứ không phải là từ chối anh ta một cách chắc như đỉnh đóng cột như vậy.

Anh ta theo bản năng bắt lấy tay của Tô Niệm Tinh, hạ giọng khẩn cầu cô: "Đại sư, cô nhất định có thể bói ra được mà, có đúng không? Đến ngay cả thi thể mà cô còn có thể bói ra được thì thôi, vậy không có lý do gì mà không thể bói ra được người. Có phải cô chê ít tiền không? Tôi có tiền mài”

Anh ta vẫy tay với vệ sĩ ở đằng sau, đối phương mở một chiếc vali ra. Geoff chỉ vào đống tiên ở bên trong: "Chỗ này là năm mươi vạn đô la Mỹ, chỉ cần cô nói ra được tung tích của vợ tôi thì số tiên này đều là của cô hết."

Phóng viên nhìn thấy tiền là hai mắt tỏa sáng, Kern cũng lộ ra ánh mắt mong chờ giống như vậy. Ngôi sao lớn Hồng Kông mà trước đây ông ta từng đi theo đến Hollywood quay một bộ phim cũng có thể kiếm được một trăm vạn đô la Mỹ. Nhưng một bộ phim ít nhất phải quay nửa năm.

Còn cô thì sao? Chỉ hai ngày đã có thể kiếm được nhiều như vậy rồi.

Thu nhập của cô còn cao hơn cả ngôi sao lớn ấy chứ!

Đi theo cô quả nhiên càng có tương lai hơn!

Ông ta đang định cúi người cất tiền đi thì lại thấy Tô Niệm Tinh đáp với vẻ quật cường: "Xin lỗi, tôi thật sự không thể bói ra được."

Tất cả mọi người đồng loạt ngây người.

Ngược lại, mấy tay vệ sĩ kia của cô cũng không nghi ngờ năng lực của cô. Dù sao thì trên đời này cũng không có thân một trăm phần trăm, cũng không phải chuyện gì cô cũng có thể bói ra được.

Chỉ có hơi đáng tiếc là cô không thể nhận được vụ làm ăn này mà thôi.

Nhưng Geoff lại không tin, anh ta đã lần lượt hỏi hết người thân và bạn bè của vợ mình rồi mà không một ai biết tung tích của cô ta đâu. Thần toán chính là hy vọng duy nhất của anh ta.

Rõ ràng cô biết nhưng lại không chịu nói.

Quả nhiên, phụ nữ phải ăn đòn, không đánh thì hoàn toàn không thành thật.

Anh ta bóp chặt bàn tay của Tô Niệm Tinh hơn, sắc mặt Tô Niệm Tinh lập tức trắng bệch, rút tay mình lại: "Anh mau buông tay tôi ra, đau quái"
Bình Luận (0)
Comment