Chương 1073: Tiền Hoa Hồng Của Tôi Đâu
Chương 1073: Tiền Hoa Hồng Của Tôi ĐâuChương 1073: Tiền Hoa Hồng Của Tôi Đâu
Geoff lại không chịu buông tay, hai con mắt trợn tròn: "Cô mau nói cho tôi biết! Rõ ràng cô biết mà tại sao lại không nói! Đồ tiện nhân này..."
Anh ta còn chưa nói hết câu thì nắm đấm của giám sát Lương đã đánh tới.
Geoff không thể không buông tay của Tô Niệm Tinh ra để tự bảo vệ mình.
Giám sát Lương kéo Tô Niệm Tinh ra đằng sau để bảo vệ, sau đó chỉ ra ngoài cửa lớn: "Nơi này không chào đón anh, mời anh đi cho."
Geoff nhìn hai người họ với vẻ giận dữ rồi lại nhìn vệ sĩ trong căn nhà này.
Cho dù anh ta đánh nhau rất giỏi nhưng anh ta chỉ có năm vệ sĩ thôi, còn vệ sĩ của cô lại nhiêu gấp đôi của anh ta.
Anh ta hít một hơi thật sâu rồi rời khỏi căn biệt thự với vẻ không cam lòng.
Kern không ngờ vị khách lại đột nhiên phát điên. Đợi người đi rồi, ông ta mới chợt lấy lại bình tĩnh, vừa định hỏi Tô Niệm Tinh đã xảy ra chuyện gì thì phóng viên lại chặn ông ta lại: "Tiên hoa hông của tôi đâu?"
Lòng Kern nhỏ máu, không kiếm được tiền mà còn phải chỉ thêm, nhưng vì đối phương vẫn sẽ tiếp tục giới thiệu việc làm ăn cho ông ta nên ông ta vẫn trả tiền cho anh ta.
Đợi sau khi phóng viên đi rồi, Kern mới có cơ hội hỏi Tô Niệm Tỉnh: "Tại sao lại từ chối vụ làm ăn này vậy?”
Đại Đao nghe thấy giọng điệu chất vấn của ông ta mà hơi khó chịu: "Ông không nghe thấy hay sao? Đại sư đã nói cô ấy không bói ra được, ông đừng coi cô ấy thành thần, cô ấy chỉ là một thân toán mà thôi." Kern đã mất đi một đơn lớn nên đang điên tiết đây, ông ta chỉ vào Đại Đao và kêu anh ta câm miệng: "Tôi đang nói chuyện với đại sư, có liên quan gì đến cậu hải"
Đại Đao tức đến mức mặt đỏ gay.
Tô Niệm Tinh xoa mi tâm, lưng dựa vào ghế sô pha: "Tên đàn ông đó rất bạo lực gia đình. Vợ của anh ta bị anh ta đánh cho chạy luôn rồi, nếu như tôi nói địa chỉ cho anh ta biết thì vợ anh ta sẽ bị anh ta đánh chết mất."
Có thế nào thì giám sát Lương cũng không ngờ còn có nguyên nhân này nữa: "Người đàn ông này thật hèn, rõ ràng bạo hành vợ mình nhưng còn giả bộ như yêu lắm yêu vừa."
Anh nắm chặt lấy tay cô: "Em không nhận đơn của anh ta là đúng đấy."
Kern thì lại hơi tức giận: "Đại sư ơi, năm mươi vạn đô la Mỹ lận đấy, cô nói không nhận là không nhận luôn. Cô nghĩ tiền bạc là đất hay sao, cô có từng cân nhắc đến tôi không vậy?”
Giám sát Lương liếc mắt nhìn ông ta, trong mắt mang theo vẻ cảnh cáo: "Ông kiếm tiền không có giới hạn. A Tinh là đại sư đoán mệnh, không thể dính đến mạng người được."
Kern thấy anh nổi nóng, tâm hồn đang bị tiền bạc mê hoặc bất chợt tỉnh táo trở lại.
Đúng rồi, đây cũng không phải là minh tinh điện ảnh mà là minh tinh đoán mệnh. Cô nhận đơn cũng có kiêng dè.
Ông ta vỗ đầu một cái, vội vàng nhận sai: "Là tôi nhất thời bị năm mươi vạn đô la Mỹ mê hoặc, nhưng tôi cảm thấy cô nhận đơn này cũng không sao cả. Chưa chắc anh ta đã đánh chết vợ mình đâu, vừa rồi cô cũng nhìn thấy anh ta rất lo cho vợ mình còn gì." "Đó là biến thái chứ không phải quan tâm!" Tô Niệm Tinh cảm thấy tam quan của ông ta có vấn đề: "Nếu như đánh chết người rồi mới gọi là yêu vậy sát thủ da mặt kia giết nhiều người như thế, gã chắc chắn chính là tình thánh số một trên đời này rồi."
Kern bị cô móc mỉa lại mà rất lâu sau vẫn không nói được gì, ông ta bức bối: "Tôi chỉ cảm thấy quá đáng tiếc mà thôi."
Tô Niệm Tinh lại không tiếp câu này của ông ta mà xoa mi tâm: "Tôi thấy hơi mệt rồi."
Giám sát Lương thấy sắc mặt của cô nhợt nhạt: "Có phải tối qua ngủ không ngon không, lại nằm mơ thấy ác mộng? Anh đỡ em lên tầng nghỉ ngơi nhé?"
Tô Niệm Tinh gật đầu.
Kern nhìn bóng lưng của hai người rồi lôi sổ danh bạ ra tìm một số điện thoại. Hôm nay chỉ có một quẻ đặt trước, vẫn còn trống hai quẻ, không bói thì đáng tiếc quá.
Trên tâng, Tô Niệm Tinh ngồi dựa vào lòng của giám sát Lương để mát xa huyệt thái dương cho mình.
Cô nhắm mắt lại: "Bây giờ em cảm thấy áp lực của mình rất lớn."
"Sao thế?" Giám sát Lương không hiểu áp lực của cô ở đâu mà ra.
Tuy rằng Kern nói mãi không chịu lọt tai nhưng ông ta chỉ là một người quản lý, phải nghe theo cô mà làm việc. Cô lại không có trưởng bối gì, ai sẽ tạo áp lực cho cô chứ.
Tô Niệm Tinh nắm lấy bàn tay anh rồi quay người qua đối diện với anh: "Em chỉ cảm thấy người tới tìm mình xem bói chưa chắc đã là người tốt. Có thể bọn họ không vi phạm pháp luật, pháp luật không thể trừng phạt bọn họ nhưng tâm địa của họ lại không tốt.