Thập Niên 90 Ta Ở Hương Giang Xem Quẻ (Dịch Full)

Chương 1076 - Chương 1076: Sao Bọn Họ Không Kêu Người Thân Của Mình Tham Gia Hôn Lễ Vậy

Chương 1076: Sao Bọn Họ Không Kêu Người Thân Của Mình Tham Gia Hôn Lễ Vậy Chương 1076: Sao Bọn Họ Không Kêu Người Thân Của Mình Tham Gia Hôn Lễ VậyChương 1076: Sao Bọn Họ Không Kêu Người Thân Của Mình Tham Gia Hôn Lễ Vậy

Mọi người lại gân cửa chính nhìn vào trong với vẻ tò mò, chỉ thấy cảnh tượng vốn đang hòa thuận vui vẻ lại đột nhiên loạn như nồi cám heo, cô dâu và chú rể lần lượt bị gia đình hai bên vây xung quanh.

Có người chạy từ bên trong ra ngoài, Kern nhìn thấy có một người da vàng bèn chặn đối phương lại, dùng tiếng Quảng Đông hỏi chuyện.

Đối phương hoàn toàn không hiểu gì cả: "Ông biết nói tiếng phổ thông không?”

Tô Niệm Tinh lập tức dùng tiếng phổ thông hỏi anh ta: "Bên trong đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao lại đánh nhau thế kia?"

Người đàn ông nhún vai: "Cái nhóm người thân này toàn là thuê tới cả, chú rể và cô dâu đều tự xưng là phú hào, nhưng thật ra bọn họ đều là lừa đảo hết, giờ đang ở bên trong cào mặt nhau kia kìa."

"Mấy người đó cũng rất trọng nghĩa khí, vậy mà còn biết tìm đối phương tính sổ."

"Không phải đâu, người mà bọn họ tìm tới ứng phó đang đòi tiền diễn xuất ấy.' Người đàn ông giải thích với bọn họ với vẻ thần bí vô cùng.

"Mà sao lại bị lộ vậy?" Giám sát Lương nghĩ đến vừa rồi Tô Niệm Tinh đã bói ra được chú rể không đúng nhưng cô dâu không phải người da vàng nên cô không nhìn ra được, lẽ nào còn có người xem bói lợi hại hơn cả A Tinh nữa sao?

"Vừa rồi trong đoàn cô dâu có một người là anh em với một người nào đó bên đoàn chú rể, hai người bọn họ chào hỏi lẫn nhau, vừa vặn bị cô dâu nghe thấy, sau đó..." Người đàn ông nhún vai, nhanh chóng rời khỏi lễ đường.

Ward nghe được mà cảm thấy hứng thú vô cùng.

Hai đứa con cũng lộ ra vẻ mặt hóng hớt, hai đôi mắt tràn đầy vẻ tò mò: "Cha ơi, tại sao bọn họ không kêu người thân của mình tham gia hôn lễ vậy?"

Ward nghĩ ngợi một lúc: "Có khả năng là người nhà của bọn họ không đồng ý cho bọn họ lừa người nhưng bọn họ cứ nhất quyết muốn lừa, cho nên chỉ có thể đi thuê người thôi."

Hai đứa trẻ chợt hiểu ra.

Xảy ra loại chuyện xấu hổ như vậy, cô dâu và chú rể cãi nhau đến bất phân thắng bại, cha xứ chê bọn họ làm mất mặt nên đuổi bọn họ ra khỏi lễ đường.

Ward dẫn mọi người vào trong lễ đường ngồi, sau đó nói rằng mình định quay một bộ phim mới, muốn mời Tô Niệm Tinh làm khách mời diễn một vai nhỏ: "Là một vu sư phương Đông."

"Khi nào thì quay?”

"Kịch bản vẫn đang nghiên cứu, đại khái phải nửa năm sau mới khai máy, có được không?" Ward cười hỏi.

"Trước đây tôi ở Hương Giang cũng làm khách mời diễn qua kiểu nhân vật này, liệu trang phục có thể dùng kiểu Trung được không, không cần làm đến mức quá kỳ quái đâu." Tô Niệm Tinh đưa ra ý kiến của mình.

Ward gật đầu: "Được chứ, nhân vật này không có nhiều cảnh quay, là người có thể giải đố, chỉ điểm cho nhân vật chính."

Tô Niệm Tinh cười nói: "Nhân vật lên sóng có nhiều hay không đều không thành vấn đề, chỉ cần cho tôi diễn ra đúng bản sắc là được, chứ tôi chưa từng học qua diễn xuất." "Được chứ." Ward rất hào phóng: "Tôi sẽ viết nhân vật dựa theo hình tượng của cô, cô cứ biểu hiện giống như trước đây là được hết."

Sau khi bàn chuyện với ông ta xong, Tô Niệm Tinh vốn có dự định rời đi.

Nhưng Ruby - con gái của Ward lại luyến tiếc cô, cứ nắm chặt lấy tay cô mãi.

Tô Niệm Tinh có hơi cảm động, đồng ý lần sau qua đây sẽ tới thăm cô ta sau, nhưng cô gái vẫn không chịu buông tay như cũ, cô ta nhìn chằm chằm vào cha mình: "Có thể nhờ cô ấy xem bói cho Carina một quẻ được không ạ."

Ward nhíu mày: "Carina là ai vậy?”

Ruby cúi đầu: "Bạn ấy là bạn thân của con nhưng bị bệnh nên phải thôi học rồi. Con muốn bói xem có thể cứu sống được bạn ấy không?"

Rock kêu em gái đừng tùy hứng: “Carina thôi học là vì cha mẹ cô ta không có tiền để chữa bệnh cho cô ta. Bác sĩ cũng đã nói rồi, chỉ cần bỏ ra ba mươi vạn đô la Mỹ là có thể chữa khỏi bệnh cho cô ta.”

Ward giữ lấy cánh tay của con gái: "Cô ta không mắc bệnh nan y, bác sĩ cũng nói có thể chữa, cho nên quyền quyết định không nằm ở bác sĩ mà là ở cha mẹ của cô ta con ạ."

Ruby ngẩng đầu nhìn Tô Niệm Tinh với vẻ mong chờ: "Cha mẹ bạn ấy không nỡ bán căn nhà đi, nếu chị nói với bọn họ rằng sau khi chữa khỏi bệnh cho Carina thì bạn ấy có thể sống rất lâu, vậy bọn họ chắc chắn sẽ vui lòng chữa bệnh cho bạn ấy."

Tô Niệm Tinh có hơi khó xử: "Nhưng bọn họ chưa chắc đã tin lời chị nói."
Bình Luận (0)
Comment