Chương 108: Đi Xem Phòng
Chương 108: Đi Xem PhòngChương 108: Đi Xem Phòng
"Hay là bà dẫn cháu đi xem căn hộ ở ghép nhé? Điều kiện bên đó tốt hơn ở đây một chút, là phòng riêng, thích hợp cho mấy cô gái như các cháu ở."
Tô Niệm Tinh gãi đầu, phòng trọ riêng biệt rất đắt đi?
Cô hỏi dò: "Bao nhiêu tiền ạ?"
"Rẻ một chút thì hơn hai nghìn." Bà A Hương biết điều kiện kinh tế của cô nên cũng không dám giới thiệu phòng đắt cho cô.
Tô Niệm Tinh nhìn lối đi chật hẹp rồi gật đầu: "Được, vậy cháu đi coi thử xem sao.
Cái gọi là căn hộ ở ghép chính là một căn phòng được ngăn cách và tu sửa biến thành phòng trong phòng. Diện tích bình quân của người sống trong căn hộ ở ghép chỉ khoảng bốn mươi tám thước (khoảng 4,46 mét vuông), lớn hơn nhà lồng gấp đôi, đương nhiên tiền thuê cũng đắt hơn gấp đôi.
Bà A Hương quen biết một bà chủ nhà trọ nên trực tiếp dẫn cô đi tìm người, muốn được xem phòng.
Bà chủ nhà trọ thấy Tô Niệm Tinh chỉ có một mình cũng không thèm nhấc cái mông lên mà cầm miếng dưa hấu vừa mới bổ xong lên gặm lung tung, sau khi ăn xong mới chậm rãi dùng khăn giấy lau miệng, dù bận nhưng vẫn ung dung quan sát cô: "Cô thuê nhà phỏng?”
Bị chủ nhà coi thường nhưng ngay cả tự tin để nổi nóng mà Tô Niệm Tinh cũng không có, người nghèo chí ngắn mà, đây cũng được coi là lần đầu tiên cô được trải nghiệm.
Bà A Hương ở bên cạnh giảng hòa: "Yên tâm đi, con bé ở được mà, chắc hẳn bà đã từng nghe nói đến danh tiếng của con bé rồi, cũng là thầy bói giống tôi nhưng xem bói chuẩn lắm."
Bà chủ nhà trọ vừa rồi còn hùng hổ nhưng nghe được là cô, đôi mắt nhỏ lập tức sáng lên, gương mặt mập mạp núng nính mỡ rung lên vài cái, bà ta đứng dậy đi xung quanh Tô Niệm Tinh: "Chính cô đã giúp Mại Ngư Thắng bói ra được cháu dâu của ông ta là đàn ông đấy hả?"
Chuyện này đã đồn thổi rộng rãi giữa các hàng xóm với nhau rồi, người Hương Giang hiếu kỳ, đặc biệt là phụ nữ biến thành đàn ông, ít nhiều gì cũng thấy hơi khó hiểu, cộng thêm lại là chuyện xảy ra ngay gân mình nữa, bà chủ nhà trọ vỗ tay một cái: "Thật sự linh như vậy sao? Vậy cô xem cho tôi một quẻ đi?"
Tô Niệm Tinh thấy bà ta muốn ngồi mát ăn bát vàng bèn ho nhẹ một tiếng, nhắc nhở bà ta: "Tôi xem bói cũng không rẻ đâu, một lần năm trăm đồng."
Bà chủ nhà trọ rụt ngay bàn tay múp míp về, nghiêm mặt nói: "Được rồi, biết hại người như vậy à, tôi cũng không sợ cô không trả nổi tiên phòng."
Nói rồi bà ta lắc cái mông quay về phòng lấy một chùm chìa khóa dài rồi đi ra ngoài. Đống chìa khóa được xây lại trên cái vòng làm bằng sắt, một lỗ treo vài cái chìa, trên mỗi một lỗ còn dán số phòng.
Đúng là giàu có!
Kiếp trước Tô Niệm Tinh cũng có không ít nhà nhưng cô thích đi du lịch, quanh năm suốt tháng phần lớn thời gian đều không ở nhà nên không có thời gian đi thu tiền trọ, lân nào cũng đều giao lại cho mẹ giải quyết, đến kỳ là mẹ sẽ chuyển tiền vào tài khoản của cô.
Ôi, không thể nghĩ về kiếp trước nữa, vừa nghĩ là lại thấy đau ở trong tim rồi.
Bà chủ nhà trọ uốn éo đi ở đằng trước: "Nhà này là rẻ nhất rồi đấy, không có tivi, có được không?”
Tô Niệm Tinh gật đầu: "Được."
Nghĩ đến nhà ở bên này đều rất cao, cô chần chừ hỏi: "Tòa nhà cao mấy tầng vậy?"
"Bốn tầng."
Tô Niệm Tinh thở phào một hơi nhẹ nhõm, bốn tâng vẫn miễn cưỡng có thể chấp nhận được.
"Cạch" một tiếng, cánh cửa sắt bị bà chủ nhà trọ đẩy ra một cách thô bạo, sau khi tiến vào chính là hành lang chật chội hơn, một căn hộ được chia thành năm căn phòng, mỗi một phòng đều được lắp bồn cầu, vòi hoa sen, bếp nấu và điều hòa.
Nhưng bà chủ nhà trọ ở Hương Giang lại không cung cấp giường và tủ, cần khách trọ tự mình mua.
Tô Niệm Tinh nhìn trúng một căn phòng sát gần ban công, bốn mét vuông, mỗi tháng hai nghìn tư tiền trọ.
Nói cách khác, một tháng tiền lương của cô chỉ còn lại sáu trăm, chút ít tiền này còn không đủ ăn cơm.
Bà A Hương thấy cô không quyết định được mới khuyên cô thuê căn phòng này: "Cháu có thể lợi dụng thời gian tan làm hoặc hai ngày nghỉ cuối tuần để ra ngoài bày sạp, vừa rồi ông chủ kia cũng nói rồi đấy, công ty đã sắp đóng cửa rồi, sẽ không bắt cháu tăng ca đâu.
Nói cách khác, một ngày cháu chỉ cần làm việc tám tiếng là được, từ chín giờ sáng đến năm giờ chiều. Sau khi tan làm thời gian còn lại đều là của cháu.
Buổi tối, đoạn đường này của chúng ta làm ăn tốt nhất, cháu có thể kiếm được hai phần tiền."