Chương 1083: Có Chuyện Gì Thế
Chương 1083: Có Chuyện Gì ThếChương 1083: Có Chuyện Gì Thế
Kern lật tìm số điện thoại của khách hàng nhưng cũng không biết đã xảy ra chuyện gì mà mãi vẫn không có người nhận máy, nghe thấy cô nói vậy, ông ta gật đầu đồng ý.
Tô Niệm Tinh ngủ khoảng nửa tiếng đồng hồ thì bị tiếng cãi nhau bên ngoài đánh thức, nếu nghe kỹ sẽ phát hiện ra không phải ở căn nhà của mình mà là ở nhà bên cạnh.
Giám sát Lương đang đứng trước cửa sổ thò đầu nhìn xuống bên dưới.
Tô Niệm Tinh dụi mắt: "Có chuyện gì thế?"
"Hai vợ chồng nhà bên cãi nhau, hình như là đòi ly hôn." Giám sát Lương không nghe thấy rõ cho lắm mà chỉ có thể nhìn thấy người đàn ông nhà bên đang chuyển đồ lên con xe tải, còn người phụ nữ thì lảo đảo đuổi theo.
Tô Niệm Tinh đi đến trước cửa sổ, phát hiện ra Kern đang đứng ở cửa nhà mình thò đầu nhìn sang, có khả năng là sợ nhà hàng xóm không được tự nhiên cho nên ông ta mới không lại quá gần.
Rất nhanh, hai đứa trẻ hàng xóm cũng chạy ra ngoài và cùng người đàn ông kia chỉ trích người phụ nữ.
Người phụ nữ gào lên rất to giống như đang trút giận gì đó nhưng phản ứng của bà ta rõ ràng lại không nhận được sự đồng cảm, ngược lại, còn khiến bọn họ phản cảm hơn, tụi nhỏ cùng cha mình leo lên con xe tải.
Tô Niệm Tinh không nghe thấy rõ cho lắm mà chỉ có thể nghe được vài âm vụn vặt: "Vừa rồi bọn họ đang chỉ trích người mẹ kia sao?"
Giám sát Lương gật đầu: "Chắc là thế rồi." Tô Niệm Tinh chậc chậc: "Người mẹ này đẻ phải hai đứa con giời rồi."
Xe tải chậm rãi lái đi, người phụ nữ sụp đổ gào khóc, xung quanh nhanh chóng khôi phục vẻ yên tĩnh.
Tô Niệm Tinh đi xuống lầu rồi rúc người trong sô pha.
Rất lâu sau vẫn không trông thấy Kern đi vào, cô mới kêu Đại Đao ra ngoài gọi người.
Đại Đao lại đi vào trong với vẻ vô cùng thần bí sau đó ra đằng sau Tô Niệm Tinh, nhỏ giọng báo cáo với cô: "Kern kia đang an ủi bà Martin rồi. Bà chủ, có nên nhắc nhở ông ta là bà ta vẫn chưa ly hôn không. Người ta chỉ là vợ chồng cãi nhau mà thôi, giờ ông ta tiếp cận như vậy sẽ không được hay cho lắm, kiểu gì cũng sẽ bị người đàm tiếu."
Tô Niệm Tinh chớp mắt: "Có phải anh nghĩ nhiều rồi không, làm sao Kern có khả năng nhìn trúng một người phụ nữ đã có chồng được chứ?"
Đại Đao lộ ra vẻ mặt khó hiểu: "Chuyện gì mà chẳng có khả năng, bây giờ là tình yêu tối thượng rồi, rất nhiều người không có tam quan đâu."
Khỏi phải nói, suy đoán của Đại Đao thật sự không tính là nghĩ nhiêu. Dù sao thì đến ngay cả nhân vật chính trong phim truyện còn to mồm thốt ra được một câu không biết xấu hổ như "trong tình yêu, kẻ không được yêu mới chính là người thứ ba."
Từ nhỏ Kern đã không được hưởng nền giáo dục tốt đẹp cho nên thật sự có khả năng làm ra được loại chuyện này.
Kern từ bên ngoài đi vào, Đại Đao vội vàng đứng thẳng người lên, Tô Niệm Tinh cũng không tiện can thiệp vào chuyện riêng của ông ta, cô ho nhẹ một tiếng rồi hỏi: "Khách vẫn chưa tới sao?"
Kern giải thích: "Khách có việc đột xuất nên phải một tiếng nữa mới qua đây, vẫn còn kịp thời gian."
Tô Niệm Tinh gật đầu, cũng không nhắc đến chuyện này nữa.
Cô chia mười vệ sĩ thành hai nhóm, mỗi nhóm được nghỉ một tiếng để bọn họ có thể đi mua ít đồ lưu niệm.
Các vệ sĩ tỏ vẻ không muốn mua, bên này đồ quá đắt, không lời tí nào, còn không bằng về Hương Giang mua.
Tô Niệm Tinh bật cười: "Ít nhất thì cũng mua thỏi son cho bạn gái hoặc là vợ chứ, son hàng hiệu ở bên này rẻ hơn đấy."
Phần lớn các vệ sĩ đều nghe lời khuyên, quyết định sẽ đi mua một hoặc hai món đồ trang điểm, đương nhiên cũng có vài vệ sĩ không có bạn gái nên Tô Niệm Tinh cũng không cưỡng cầu.
Quyết định việc của các vệ sĩ xong, Tô Niệm Tinh lại hỏi Kern: "Ông không định về nước cùng chúng tôi sao”
Kern lắc đầu: "Tôi định sang châu Âu xem có thể tìm được đơn giúp cô không. Tôi có vài người bạn sang bên đấy phát triển cũng không tồi, thông qua sự giới thiệu của bọn họ chắc hẳn có thể tìm được mối làm ăn."
Sắp đến năm mới rồi, Tô Niệm Tinh không muốn chạy qua chạy lại: "Nếu bọn họ thật sự muốn xem quẻ thì đến Hương Giang tìm tôi nhé. Trước tết tôi không muốn phải chạy đi chạy lại đâu, ra tết rồi tôi còn phải tới nội địa nữa. Thời gian khoảng một tháng, cho nên nhận đơn ở nước ngoài ít nhất cũng phải là tháng năm”"
Kern xác định thời gian biểu với cô, ít nhất vẫn còn hơn hai tháng nữa, ông ta không tài nào hiểu được: "Đến nội địa làm gì? Người bên đó rất gnhefo, không có đến mấy người có thể xem bói được đâu."