Chương 1096: Đây Không Phải Là Hại Người Ta Hay Sao?
Chương 1096: Đây Không Phải Là Hại Người Ta Hay Sao?Chương 1096: Đây Không Phải Là Hại Người Ta Hay Sao?
Tô Niệm Tinh thở dài: "Bỏ đi, coi như là quà cảm ơn anh vì lần trước đã chuyển lời tới Lục tiểu thư hộ tôi vậy."
A Cảnh thở phào một hơi nhẹ nhõm: "Vậy thì tốt."
Anh ta bàn bạc xong xuôi với hai người rồi quay người rời khỏi văn phòng.
Tô Niệm Tinh kêu Phạm Minh đi vào: "Tôi nghĩ chắc là anh cũng đoán ra được đại khái rồi, chuyện này phải sống để dạ, chết mang theo, không được nói cho ai hết."
Phạm Minh liếc mắt nhìn Trương An Ngọc rồi gật đầu: "Tôi hiểu rồi."
Trương An Ngọc lau nước mắt rồi đưa một tờ chi phiếu cho Tô Niệm Tỉnh: "Tiên xem quẻ."
Tô Niệm Tinh đẩy tờ chi phiếu về: "Bỏ đi, tiền xem bói này coi như là quà cảm ơn mà tôi cho đứa bé đi, tốt xấu gì thì tôi với nó cũng có chút quan hệ mà.'
Trương An Ngọc xoa bụng mình rồi nói lời cảm ơn cô, sau đó nhanh chóng rời khỏi văn phòng. ...
Tô Niệm Tinh vốn định nói chuyện của A Cảnh cho giám sát Lương biết nhưng ai nghĩ đến rất muộn anh mới về nhà, hôm nay cô đã bận rộn cả một ngày nên sớm ngủ rồi.
Ngày hôm sau, giám sát Lương nấu xong bữa sáng, Tô Niệm Tinh chạy bộ về nhà mới kể lại chuyện này trên bàn cơm cho anh biết.
Có thế nào thì giám sát Lương cũng không ngờ A Cảnh sẽ làm ra chuyện hồ đồ như thế: "Đàn ông uống rượu say hoàn toàn không thể gồng nổi đâu. A Cảnh còn có thể thuê phòng vậy chắc chắn là vẫn chưa uống say, thật quá thiếu đạo đức!
Đây không phải là hại người ta hay sao?
Cái tính của cậu ta đúng là khốn nạn, chỉ cần là nữ giới lại lớn lên ưa nhìn một chút là cậu ta có thể dẫn lên giường được, không hề có một chút nguyên tắc nào hết."
Tô Niệm Tinh nghĩ đến hình ảnh đã nhìn thấy trong video: "Hai người này đều có lỗi cả, A Cảnh nghĩ cô ta thành CoCo, còn Trương An Ngọc vốn bị bạn trai phản bội, trong lòng muốn báo thù bạn trai, hai người này tình cờ có con với nhau.
Anh nói xem, cha mẹ đã uống say rồi, vậy đứa trẻ này ra đời còn có thể khỏe mạnh được không?
Em cảm thấy đầu óc cô ta có đạn rồi, một mình mà cũng dám chạy vào quán bar mua rượu, nếu cô ta bị người cưỡng bức ngay trong quán bar, hoặc là người gặp phải ở khách sạn không phải A Cảnh mà là một tên tiện nhân có bệnh trong người thì cả đời này của cô ta cũng coi như xong.
Còn cả A Cảnh cũng thế! Không say mà lại dám theo người ta lên giường, lỡ như cơ thể của Trương An Ngọc có bệnh thì phải làm sao?
Sao anh ta lại không có một chút ý thức bảo vệ nào hết vậy?"
Hai người này vẫn còn tính là may mắn vì dù sao cũng đều không có bệnh, nhưng giám sát Lương vẫn không yên tâm như cũ: 'Dì hai vẫn đang tìm đối tượng liên hôn cho A Cảnh, giờ cậu ta có con riêng luôn rồi, nói thế nào vẫn là có lỗi với bên nữ!"
Tô Niệm Tinh thở dài một tiếng.
Bây giờ cô không dám tiếp tục nghĩ nữa, bằng không, cô sẽ phát hiện ra mình tiến vào ngõ cụt.
Nói cho đối phương biết chân tướng thì rất có khả năng Tô Tú Dung sẽ ép buộc Trương An Ngọc phải phá thai, lỡ như sau này Trương An Ngọc thật sự không thể sinh con đọc nữa vậy chẳng phải cô thành tội nhân rồi hay sao?
Mà vẫn luôn che giấu thì lại có lỗi với người vợ sau này của A Cảnh.
Hình như cô làm thế nào cũng là không đúng, trong ngoài không phải người hết.
Bây giờ cô chỉ có thể làm A Q mà thôi: "Nhưng quyền nuôi dưỡng phụ thuộc vào Trương An Ngọc, chúng ta không thể ép cô ta phá thai được."
Giám sát Lương gọi điện thoại cho A Cảnh và kêu anh ta đi tìm Trương An Ngọc, bảo đối phương ký vào giấy từ bỏ quyền thừa kế gia sản: "Đừng chuyện gì cũng nghe cô ta nói hết như thế, A Tinh nói cô ấy bói toán chỉ có thể bói ra được cậu là cha đẻ của đứa bé, chứ không bói ra được bác sĩ nói cụ thể như thế nào.
Cậu dẫn cô ta đến bệnh viện kiểm tra trước đi đã, sau khi xác nhận cô ta nói đúng, cậu nên chịu trách nhiệm thì chịu trách nhiệm!
Giờ cậu giao hẹn trước với cô ta, sau này sẽ giao tiên nuôi dưỡng đúng hạn, có thể không gặp nhau từ đừng gặp. Lỡ như sau này vợ của cậu biết được còn tưởng cậu ở bên ngoài kim ốc tàng Kiều đấy."
A Cảnh đã đồng ý.
Tô Niệm Tinh thấy anh vẫn còn tức giận mới vỗ vào vai anh: "Chuyện đã được giải quyết xong rồi, anh cũng đừng tức giận nữa." Cô chuyển chủ đề khác: "Đồn cảnh sát các anh rất bận phải không?”